Buổi tối, khi Quý Thương về nhà, anh thấy Quý Đông Thăng đang ngồi ở bàn ăn.
Quý Đông Thăng đã dọn ra ngoài sống từ lâu, gần như không bao giờ quay về. Còn về thì cũng chỉ để thăm An Du Bắc, thăm xong là đi gay, chưa từng ở lại ăn bữa cơm nào. Hôm nay lại phá lệ, thật hiếm thấy.
Quý Thương cởi áo khoác, rửa tay xong thì ngồi vào ghế ăn, thong thả lau tay rồi hỏi: “Sao lại về đây? Không phải từng nói có chết cũng không quay lại sao?”
Giọng điệu của anh cứ như phụ huynh đang tra hỏi con trai, không có chút thân thiện nào, người lại còn mang đầy vẻ chất vấn.
Rõ ràng Quý Đông Thăng mới là cha, vậy mà đứng trước Quý Thương lại như lép vế hẳn một bậc.
Quý Đông Thăng thấy khó chịu, hừ lạnh một tiếng: “Rốt cuộc là ba hay con mới làm cha đây hả? Đây là nhà của ba, ba muốn về thì về. Đừng quên con là do ai sinh ra. Nếu không có ba, con nghĩ mình có cơ hội thừa kế tài sản này chắc?”
Nếu không phải vì bản thân ông ấy sống kiểu “cá mặn” lười biến không lo phấn đấu, thì sao cái ghế người thừa kế kia đến lượt Quý Thương được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT