Edit: Shi
Thản Đồ dừng lại một cách vững vàng, có hơi ngạc nhiên. Giống cái vẫn còn ngồi trên lưng hắn vẫn chưa xuống.
Chẳng lẽ là vì quá cao? Hắn nghiêng đầu một chút, giơ chân trước lên, định làm giống như lần trước — giúp giống cái một tay. Giống cái dường như cũng phát hiện ra, bàn tay mềm mại liền ấn lên chân hắn… Ôi.
“Không sao đâu, cứ từ từ.” Thản Đồ vội vàng đứng yên cứng đờ, để cho đối phương dễ dàng di chuyển hơn.
Thản Đồ không hề biết rằng, lúc này Tô Sách ngồi trên lưng hắn xấu hổ tới mức muốn độn thổ.
Hồi còn đi học, Tô Sách là một học sinh giỏi rất thực tế. Đến khi đi làm, cậu là một nhân viên chăm chỉ, nghiêm túc. Mà sự “thực tế” ấy mang theo một hậu quả đi kèm: cận thị rất nặng.
Thế nên, sau khi vô tình làm mất kính, với cặp mắt cận tới một ngàn độ, Tô Sách giờ chỉ có thể phân biệt được vật thể lớn có hình khối rõ ràng — như lúc này, cậu biết sư tử đang nâng chân lên, nhưng thứ cậu thấy chỉ là một mảng lông xù mờ mờ. Vì vậy, dù đã “nhìn chuẩn” định đưa tay ra đỡ cái chân to đó, nhưng do những gì xung quanh quá mơ hồ, tay lại ấn lệch, suýt nữa ngã lăn xuống đất.
Vẫn giữ được bình tĩnh, Tô Sách dịch tay lại, sau đó bò xuống chậm hơn nữa.
Cậu quay lại nhìn sư tử… Cho dù đã rất gần, cậu cũng chỉ thấy một “con quái thú màu vàng khổng lồ”, chẳng thể phân biệt được mắt mũi ở đâu. Nhìn về phía trước thì lại chỉ thấy những khối màu đen đỏ mờ nhòe chồng lên nhau. Lúc đầu cậu còn định đến đây tìm hiểu một chút thông tin, nhưng giờ xem ra chỉ lo sinh tồn thôi đã đủ khó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play