Ngủ chập chờn cả ngày, lúc dậy đã hơn mười giờ tối. Đêm nay chắc chắn lại là một đêm không ngủ, chẳng có gì làm, thôi thì tiếp tục kể chuyện hôm đó ở bệnh viện vậy.
Hôm đó giữa trưa, chị hộ lý còn chưa đến, thì “nữ thần” đã mang cơm trưa đến trước. Tôi nhìn bảng tên của chị ấy, cách hơn chục năm rồi tôi mới biết tên chị ấy.
Hồ Quýnh Diệp. Nghe chẳng giống tên con gái chút nào, nhìn là biết ngay do thầy bói đặt.
Cơm nước đều do chính chị ấy nấu, đúng là thơm thật, thằng bạn tôi vốn định đi mà chân không nhấc nổi, cứ thế cướp mất nửa bát canh của tôi mới chịu biến đi. Vừa uống vừa khen, bảo nhà mà có một người phụ nữ thì đúng là khác thật, thế này mới gọi là sống chứ.
Chị Diệp hiền lành, nhìn chúng tôi cười.
Tôi hỏi chị ăn chưa, chị bảo ăn rồi, ăn ở căng tin bệnh viện.
Chị còn nói: “Hồi nhỏ em đã kén ăn, chắc chắn em không nuốt nổi cơm bệnh viện đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT