Ngô Khanh cảm thấy mình đang mím chặt môi, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, tai chỉ nghe thấy tiếng tim mình đập gấp gáp.
Mồ hôi lạnh túa ra khắp thư phòng. Bởi vì lúc đầu thư phòng không khóa trái, Trì Dư cũng không dám khóa chặt mà chỉ nhẹ nhàng xoay tay nắm cửa — bên ngoài chỉ cần vặn tay nắm là có thể mở ra cánh cửa gỗ mỏng manh ấy.
Con mắt đỏ ngầu kia quét một vòng khắp trong phòng, rồi như có chút tiếc nuối mà rút tầm nhìn lại. Nhãn cầu trắng biến mất khỏi khe dưới cánh cửa.
Ngô Khanh vừa mới thở phào một hơi, đã thấy Trì Dư giơ tay ra hiệu với cả ba người: “Tiếp tục ở nguyên dưới bàn, giữ yên lặng.”
Bên ngoài không vang lên tiếng bước chân rời đi, chỉ là một khoảng im lặng chết chóc. Khoảng ba mươi giây sau, con mắt kia lại xuất hiện ở khe cửa, tay nắm cửa thư phòng cũng đột ngột xoay mạnh một cái.
Nó chưa từng rời đi, mà vẫn luôn rình rập ngay tại cửa, chờ đợi cơ hội để dụ những người trong phòng mắc câu!
Da đầu Ngô Khanh tê dại, mắt không rời nổi tay nắm cửa đang bị vặn liên tục. Tôn Thi Vị đã giơ súng lên, toàn thân căng cứng, nòng súng đen ngòm nhắm thẳng vào cửa. Trì Dư nghiêng người nép vào tường, nín thở chờ đợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play