Sau vụ việc ở khu vui chơi, Tống Nhạc một lần nữa trở về biệt thự Lục gia với vẻ mặt hí hửng. Cậu ngồi vẽ tranh cả buổi chiều, từ “ông xã” phiên bản siêu nhân, đến chính mình hóa thành “công chúa có súng nước” bắn kẻ xấu.
Tối hôm đó, Tống Nhạc đang ăn dâu tây trộn sữa chua thì người quản gia đến thông báo: “Thiếu gia, anh trai em đến.”
Tống Nhạc lập tức ngẩng đầu, hai mắt long lanh: “Anh trai?”
Trong trí nhớ mơ hồ của cậu — hay đúng hơn, là ký ức của nguyên chủ trong tiểu thuyết — người anh ấy là một chàng trai dịu dàng, lúc nào cũng bế cậu trên tay, nói những lời ngọt ngào như: “Tiểu Nhạc là bảo bối của anh, anh mãi mãi sẽ bảo vệ em.”
Nhưng khi người kia bước vào, Tống Nhạc lại ngẩn người.
Người đàn ông ấy mặc âu phục chỉnh tề, khí chất lạnh lùng, ánh mắt sâu và sắc. Anh ta nhìn Tống Nhạc như nhìn một món hàng… cần kiểm tra.
Tống Nhạc chớp mắt, ngơ ngác: “Anh là ai?”
Người kia cau mày: “Anh là Tống Trạch – anh trai em.”
Tống Nhạc nghiêng đầu, giọng non nớt vang lên: “Không phải. Anh trai em… rất ấm áp. Anh ấy hay nấu mì cho em, hay ôm em ngủ. Còn anh… trông như chú giám thị.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play