Đêm xuống. Căn biệt thự rộng lớn yên ắng chỉ còn lại ánh đèn ngủ mờ mờ trong phòng của Tống Nhạc.
Cậu ngủ co ro trong chiếc chăn to, gấu bông nằm vây xung quanh như một hàng rào mềm mại. Nhưng gương mặt nhỏ nhắn lại không hề yên bình. Đôi mày khẽ nhíu lại, miệng cậu khẽ động, tiếng thầm thì như lời gọi mơ hồ:
“Đừng bỏ em lại mà… mẹ ơi…”
Chân khẽ co vào, cậu run lên, nước mắt rịn ra nơi khoé mi.
Bên cạnh giường, Lục Tư Hàn ngồi tựa lưng vào ghế. Anh không ngủ.
Thật ra, từ khi Tống Nhạc bị dọa đến khóc trong khu vui chơi, từ khi cậu sợ Tống Trạch đến nép sau lưng anh, từ khi cậu gọi anh là “ông xã” với đôi mắt long lanh vô hại ấy — anh đã không ngủ yên được nữa.
Tiếng khóc khẽ trong đêm khiến anh đứng dậy. Bàn tay nhẹ kéo chăn lên vai Tống Nhạc, rồi chần chừ một lát, Lục Tư Hàn ngồi xuống giường, đưa tay lau nước mắt cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT