Khương Tân Di sau khi nhận được bức thư dài lê thê do Từ Lộc Minh gửi tới, phản ứng đầu tiên là vui vẻ đến mức khóe miệng khẽ nhếch lên, nhưng phản ứng thứ hai lại là tức giận. Vò nát tờ giấy viết thư thành một cục ném vào góc phòng, trong lòng thề sẽ không bao giờ để ý đến cái tên tính tình thất thường kia nữa.
Nhưng mà Từ Lộc Minh viết thật sự rất nhiều, phía sau lá thư còn lải nhải nối tiếp vô số trang. Chuyện lớn như định mở nhà tắm ở quê, chuyện nhỏ như mỗi ngày ăn gì, đều được hắn kể rõ ràng từng chi tiết, không thiếu một điều nào.
Cứ như thể hắn chưa từng rời đi vậy.
Không nghi ngờ gì nữa, Khương Tân Di là người cô độc. Hắn chẳng có tiếng nói chung với bất kỳ ai trên thế giới này. Khi hắn đau khổ, áp lực, khổ sở, hắn không biết nên chia sẻ với ai, cũng chẳng biết nói với ai mới được.
Từ Lộc Minh cứ như thế mà trắng trợn, ầm ĩ xông vào thế giới của hắn. Hắn không thông minh, không lõi đời, thậm chí còn ngây thơ đến mức có phần buồn cười. Nhưng hắn chân thành, nồng nhiệt, giống như một chú chó con không biết mệt, đầy ắp nhiệt huyết và tình yêu với cuộc sống.
Khương Tân Di có lẽ không quá thích Từ Lộc Minh, nhưng mỗi lần đều bị sự chân thành và nhiệt tình của hắn làm rung động. Hắn bắt đầu nảy sinh ý muốn có một đứa trẻ giống hệt Từ Lộc Minh – nhiệt tình, đáng yêu – để cuộc sống nhạt nhẽo tĩnh lặng của hắn cũng có thêm vài nét sắc màu đẹp đẽ.
Nhưng mà cái tên ngốc kia, hình như vẫn chưa hiểu được lòng hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play