“Đừng chạy!”
“Ngươi trốn không thoát đâu!”
Trong khu rừng tối đen như mực không nhìn thấy năm ngón tay, truy binh từ bốn phương tám hướng giương đuốc truy đuổi ráo riết theo sau một bóng người đang chạy trốn. Ở phía sau đám truy binh còn có vô số kỵ binh giương cung lắp tên, nhắm chặt vào thân ảnh không ngừng di chuyển phía trước, chỉ chờ thời cơ thích hợp là lập tức buông tên, một phát trúng đích.
Giữa rừng cây, Từ Lộc Minh đã vứt bỏ giáp trụ, liều mạng chạy trốn, nghe thấy tiếng động sau lưng càng lúc càng gần, trong lòng không khỏi chửi thề đến mức suýt bay lên tận trời.
Hắn chẳng qua chỉ là một tên giữ ngựa nhỏ nhoi, đi theo đội ngũ của Trương giáo úy ra ngoài đưa sính lễ, có gây thù chuốc oán với ai đâu, sao lại bị điều động cả một đám quân mã hùng hậu như vậy đuổi giết?!
Mắng thì mắng, nhưng trong lòng Từ Lộc Minh cũng tự hiểu, việc này là do hắn xui tận mạng. Ai bảo lúc bỏ ngựa chạy trốn lại đâm đầu chọn trúng cái con đường chết tiệt này cơ chứ?
Sớm biết bãi rừng đầy gai góc này chẳng thể ẩn nấp nổi thân người, hắn có ngu cũng không dại gì mà lao vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT