Khương Tân Di mấy ngày gần đây cũng rất bận rộn.
Vào huyện nha, ngoài việc phải làm quen với các công việc trong nha môn, hắn còn phải thu dọn một đống rối rắm do vị y quan trước để lại.
Thêm nữa, gần đây thời tiết lạnh, dân chúng rất dễ mắc phong hàn, lo sợ dẫn tới dịch bệnh, mỗi ngày hắn đều phải phối chế canh gừng, canh quế chi và các loại thuốc cảm để các y lại dưới quyền mang đi phát cho bá tánh khắp các phường trong huyện.
Hơn nữa, bởi vì hắn và Khương Mộ Hà – một ca nhi và một nữ tử cùng làm y quan – điều này khiến nhiều nữ tử và ca nhi vốn ngại đến quan nha khám bệnh cũng dám mạnh dạn đến khám, hắn cũng tranh thủ chút thời gian chữa trị cho bọn họ.
Lại nói, mùa đông còn là thời điểm tốt để bào chế dược liệu. Thời tiết thế này giúp dược liệu không bị hư mốc giữ được vài năm cũng không sao.
Khương Tân Di mỗi ngày đều phối thuốc, thu thập dược liệu, bào chế, bận rộn đến mức chân không chạm đất. Thế nhưng, mỗi khi tan ca trở về, việc đầu tiên hắn làm vẫn là kiểm tra xem có thư Từ Lộc Minh gửi về cho mình không.
Hôm nay cũng vậy. Hắn cầm thư trên tay, cảm khái: thói quen thật sự là một điều đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play