“Cha, người thấy làm vậy có phải là tiện lợi hơn nhiều không?” Mấy ngày tiếp theo, ngoài việc mang bồ câu ra ngoài thả bay, Từ Lộc Minh gần như cứ loanh quanh khắp nơi trong thành.
Thành mở cửa trở lại, các cửa hàng trong thành cũng lần lượt khai trương, cả huyện nhanh chóng khôi phục lại cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt như trước.
Từ Lộc Minh đảo hết mọi con đường lớn ngõ nhỏ, tìm giúp Khương Đại Niên một chỗ lò ngói cần người kéo gạch ngói.
Hiện nay Đại Sở thiếu trâu ngựa nghiêm trọng, dù cho là những lò ngói của các nhà có tiền cũng không đủ sức mua nhiều la ngựa hay bò kéo, mỗi khi cần vận chuyển gạch cho khách, thường phải thuê người kéo xe bò tay đẩy.
Nếu là giao gạch cho nơi gần thì đỡ, còn nếu là nơi xa hơn, một chuyến xe đẩy gạch chạy xong thì cũng trời tối mất rồi, mà số gạch lại chẳng chở được bao nhiêu, còn phải tính thêm một ngày công.
Vì thế, mấy lò ngói đó hằng năm đều phải thuê bò nhà người khác, hễ có việc là đến tận cửa gọi người, một chuyến trả ba mươi văn tiền. Gặp lúc nhiều việc, chạy ba đến năm chuyến một ngày cũng không thành vấn đề.
Từ Lộc Minh nhận việc này, liền tìm vài khúc gỗ, trong không gian tự tay làm một bộ khung giúp con bò kéo dễ xoay trở hơn, lại làm thêm một cái xe bò tay đẩy nhẹ sức hơn, giả bộ như mua từ bên ngoài về, giao cho Khương Đại Niên dùng thử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play