Do ảnh hưởng của dịch bệnh, huyện Trường Phong ban đêm yên ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Ngay cả đèn dầu cũng hiếm có nhà nào thắp, cả thành giống như một tòa tử thành, âm khí nặng nề.
Chỉ có trước các tiệm lương thực trong thành là còn le lói chút hơi người, do có những kẻ đói bụng đành phải lặn lội tới xếp hàng từ đêm, mong chờ sáng mai mua được ít gạo.
Từ Lộc Minh tìm suốt một ngày, cuối cùng cũng tìm được Tào Tuấn Hổ đang dò la tin tức quanh khu vực, liền hỏi:
“Thế nào rồi?”
Tào Tuấn Hổ đã nghe ngóng khắp nơi cả ngày, hiện tại tình hình trong thành nắm rõ như lòng bàn tay:
“Lượng dự trữ của mấy tiệm lương lớn trong thành không còn bao nhiêu, mỗi ngày chỉ bán ra hai mươi thạch gạo, bán hết là đóng cửa luôn.”
“Nếu không tranh thủ đi xếp hàng sớm, sáng mai đến thì ngay cả cái bóng thóc cũng chẳng thấy đâu. Mỗi ngày một ít, chẳng mấy chốc trong nhà sẽ không còn hạt gạo nào để nấu cơm. Ai cũng sợ đói nên tranh nhau đến chen chúc, lương giá càng lúc càng cao, muốn mua được càng khó. Khó khăn lắm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play