Đúng như Từ Lộc Minh dự liệu, sáng sớm hôm sau, không ít dân trong thôn phát hiện mạ ngoài ruộng nhà mình gặp chuyện, từng người một đều tụ tập ở ruộng bậc thang, ai nấy trông cứ như cha mẹ vừa mất.
“Đang yên đang lành, sao mạ lại bệnh hàng loạt thế này?”
“Phải đấy, một đám ruộng gặp chuyện thì còn hiểu được, sao cả thôn đều dính họa?”
“Thôn bên cạnh vẫn tốt lắm cơ mà, chẳng lẽ thôn ta đụng phải thứ gì không sạch sẽ rồi?”
Mọi người xôn xao bàn tán, mồm năm miệng mười, nhưng không ai nghi ngờ có người cố tình ra tay. Trong suy nghĩ của họ, thôn này hiền lành, chẳng đắc tội ai, ai lại nhẫn tâm làm ra chuyện khiến cả làng không có cơm mà ăn?
Huống chi, thứ như vôi sống không dễ nhận ra, mà vốn dĩ ai cấy mạ xong cũng hay rải ít vôi xuống ruộng để diệt đỉa. Dù Từ Lộc Minh có nói có người cố ý phá hoại, nhưng không bắt được tận tay hung thủ thì dân làng cũng chỉ đoán già đoán non theo suy nghĩ của mình mà thôi.
May mà Khương Tân Di đã phát hiện trước, giúp Từ Lộc Minh có thời gian chuẩn bị. Lúc này, hắn cũng theo chân mọi người ra ruộng xem xét tình hình, sắc mặt vô cùng u sầu: “Mấy đám mạ này chắc chắn không cứu được nữa rồi, dù có còn sống thì cũng coi như mất mùa rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play