Vị tu sĩ cấp cao dẫn đường vẫn kiên nhẫn canh giữ ngay cửa hành lang dài. Thấy cậu ra, hắn gật đầu, rồi dẫn cậu đi ra ngoài.
“Xin hỏi sư huynh, phong chủ có từng nói qua, muốn xử trí Vu Hưng thế nào?”
Đồng môn biết đều đáp: “Phong chủ từng phái đệ tử thẩm vấn, nhưng hắn từ chối khai cung. Phong chủ là người nhân từ, chỉ giam giữ hắn ở đây, đợi ngày nào hắn nghĩ thông suốt, nguyện ý thành thật khai báo, sẽ từ khoan xử trí.”
Cái gì mà người nhân từ, từ khoan xử trí. Cậu chỉ có thể âm thầm cười lạnh. Hoàn Thiên đạo quân căn bản không để tâm chuyện này, Vu Hưng không phục, hắn cũng chẳng bận lòng, cứ thế mà giam giữ người không thèm quan tâm, mặc cho Vu Hưng tự sinh tự diệt.
Lại một lần nữa xuyên qua thạch đạo âm lãnh sâm hàn, cậu trở lại Thần Túc Điện.
Hoàn Thiên đạo quân đang nghiêng mình dựa trên ghế dài chờ cậu.
“Sao sắc mặt cậu lại tái nhợt như vậy?” Hắn vừa hỏi xong, lại bừng tỉnh đại ngộ, “Ồ” một tiếng, tự hỏi tự đáp, “Hàn ngục có pháp trận, lạnh.”
Sau đó mới cười hỏi: “Thế nào?”
Cậu rũ mắt chắp tay: “Phong chủ, đệ tử có một chuyện muốn nhờ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT