Lục Tục nhìn về phía Hoàn Thiên đạo quân. Vị phong chủ bận rộn này hiển nhiên cũng không nắm rõ những chuyện vặt vãnh này. Nét mặt nghi hoặc của Liễu Trường Ký thậm chí còn rõ hơn cả Lục Tục.
"Nếu đã đến thì là bằng hữu." Một vị tu sĩ dường như rất muốn kết bạn với người đẹp như Lục Tục, cười càng thêm ân cần: "Vị sư đệ này, ngươi cứ vào đi, ta sẽ chiết khấu cho ngươi, chỉ cần một khối linh thạch thôi."
Còn muốn lấy tiền ư?! Lục Tục nảy sinh tò mò, dù sao cũng không biết đi đâu tìm kiếm manh mối, chi bằng vào xem sao?
Cậu* còn chưa kịp đưa tay vào túi Càn Khôn, Hoàn Thiên đạo quân đã ném ra một khối linh thạch thượng phẩm. Hắn ra hiệu "khỏi cần trả lại" rồi nhấc chân bước thẳng vào phòng. Dù sao cũng là phong chủ, đối với chuyện trên địa bàn của mình cũng không phải là hoàn toàn không quan tâm. (*do trong bản gốc để là "hắn", tui cũng không rõ là chỉ ai, nhưng câu trước là do Lục Tục hỏi nên tui sửa thành "cậu" luôn cho dễ hiểu)
Vị tu sĩ mặt chữ điền vội vàng luống cuống tay chân chụp lấy khối linh thạch vừa được ném tới. Linh thạch thượng phẩm khác biệt hoàn toàn với linh thạch thông thường, giống như kim nguyên bảo với đồng tiền vậy. Khoản tiền từ trên trời rơi xuống này khiến hắn vô cùng vui mừng.
Nhưng khi thấy hai người tính toán đồng thời vào phòng, hắn lộ vẻ cổ quái nói: "Các ngươi cùng nhau à? Hay là, cứ từng bước từng bước mà tiến?"
Hoàn Thiên đạo quân không hề có sự nhẫn nại, cũng không tính toán đi vào trước để Lục Tục phải chờ. Toàn bộ Hoàn Thiên Phong đều là lãnh địa của hắn, có nơi nào mà hắn không thể đi được? Hắn nghênh ngang, sải bước dài vào phòng, chặn lại những lời muốn nói của người kia, nhốt những lời nhắc nhở ấp úng ở ngoài cửa.
Cửa sổ trong phòng đóng chặt, không lọt vào một chút ánh mặt trời nào, nhưng lại dùng pháp thuật thắp lên ánh sáng dịu nhẹ, ấm áp. Một chiếc giường La Hán chạm khắc hoa văn đặt ngang phòng, trông đẹp đẽ và quý giá hơn nhiều so với giường gỗ thông thường của đệ tử. Trên xà nhà rũ xuống vài dải lụa đỏ tươi, mềm mại uốn lượn, phản chiếu những bóng người mờ ảo, mập mờ.
Một mùi hương nồng nàn, ấm áp tràn ngập khắp nơi, khói trầm u uất như nước chậm rãi chảy ra từ lư hương, trên sàn nhà phủ một tầng sương mờ ảo, nhuộm cả căn phòng thành một sắc thái tráng lệ, vàng son. Sắc mặt Hoàn Thiên đột nhiên biến đổi, thầm kêu một tiếng không ổn. Nghiêng đầu vừa nhìn, Lục Tục đã trúng chiêu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT