Tối hôm ấy, sau bữa cơm nhẹ, Trình Dục đang dọn chén thì thấy phòng ngủ đóng cửa kín mít, bên trong còn vọng ra tiếng sột soạt kỳ lạ. Anh hơi nghiêng đầu, đặt chén vào bồn rồi lau tay.
Lúc bước lên, chưa kịp gõ cửa thì cánh cửa khẽ hé ra.
Bên trong, ánh đèn ngủ mờ dịu. Lâm An Nhiên đang đứng quay lưng lại, tóc xõa dài đến eo, trên người là bộ đồng phục y tá cách điệu: váy trắng ngắn cũn chỉ đủ che mông, cổ khoét sâu, vai trần, đầu đội một chiếc mũ nhỏ xíu có dấu thập đỏ. Đôi chân dài thẳng tắp được bao phủ bởi tất ren trắng cao đến đùi, điểm thêm một dải nơ đỏ tinh nghịch.
Cô quay lại, mỉm cười với anh.
– “Bệnh nhân Trình, hôm nay cảm thấy chỗ nào khó chịu?” – Giọng cô mềm như bông, nhưng đôi mắt thì nghịch ngợm rực lửa.
Anh sững lại một giây. Mạch đập như bị đánh trúng.
– “Tim đập nhanh.” – Anh bước vào, khép cửa sau lưng. – “Rất nhanh. Hình như sốt.”
– “Vậy phải khám gấp thôi.” – Cô cười, giơ ống nghe đồ chơi lắc lắc.
– “Cô y tá định khám kiểu gì?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play