Ngữ điệu của Huệ Vương gia vẫn không thay đổi, sắc mặt cũng không có gì khác thường, nhưng Diêu Hoàng chỉ cần liếc mắt đã biết rõ hắn không vui.
Nàng còn biết, Vương gia không phải không muốn đi cùng nàng ra ngoài, mà là không muốn ngồi xe lăn xuất hiện trước mặt người khác.
Vì điều này, Diêu Hoàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị từ chối một lần, hai lần, thậm chí mười lần, trăm lần. Vạn sự khởi đầu nan, nếu bước đầu mà dễ dàng thì Vương gia đâu cần phải tự nhốt mình trong Trúc viện lâu đến thế, nàng cũng chẳng phải mất công chọn nơi không ai quen biết hắn rồi vắt óc nghĩ cách dụ dỗ hắn ra ngoài.
Nhưng Diêu Hoàng không thể cứ giả vờ như không có gì rồi thuận theo ý hắn nữa, càng không thể thật sự bỏ mặc hắn mà đi chơi một mình. Vì nếu lần này nàng thuận theo, lần sau sẽ chẳng còn lý do nào để mời hắn nữa. Đã quyết tâm kéo Vương gia ra ngoài, nàng nhất định phải đi ngược lại ý hắn, sắm vai một vương phi ngang ngược, chỉ muốn phu quân mình đi chơi cùng, không hiểu được những nỗi u uất và bất lực trong lòng người phu quân tàn tật.
Kế hoạch này có điểm nguy hiểm: Vương gia có thể nổi giận, mắng nàng không hiểu chuyện. Khi ấy, Diêu Hoàng sẽ tùy cơ ứng biến theo mức độ giận của hắn, cùng lắm thì cả đoàn lại lặng lẽ trở về. Nhân lúc Vương gia còn thèm muốn thân thể nàng, lại còn trẻ tuổi dễ bị khơi dậy dục vọng, đợi về đến kinh thành rồi nàng dùng chút thủ đoạn dỗ dành, xác suất thành công vẫn rất cao. Lúc đó, nàng sẽ ngoan ngoãn làm một vương phi hiểu chuyện, không chọc giận hắn nữa.
Không còn điều gì ràng buộc, Diêu Hoàng bèn liều lĩnh mà đến.
Nàng cúi đầu, làm ra vẻ bị mắng đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play