Năm học cuối cấp ấy trôi qua trong nháy mắt. Cứ như làn gió vậy, chạy qua một chốc là biến mất. Cô cảm giác như mình thật sự sắp trưởng thành rồi !
Nghỉ hè năm ấy rất nóng bức và oi ả. Cái nắng mùa hạ như muốn đốt cháy da thịt của người đi đường vậy, chỉ cần rời quạt điện một chút thôi cũng có thể làm con người ta đổ mồ hôi nhễ nhại. Trong 3 tháng hè ấy cô và cậu không gặp nhau lần nào cũng không còn nhắn tin cho nhau nữa. Cô cảm thấy như mình sắp thành hạt bụi nhỏ không ai quan tâm rồi. Cô muốn kì nghỉ hè này trôi qua thật nhanh, bởi vì nó rất nhàm chán và nhạt nhẽo. Cô muốn rủ bạn bè đi chơi, nhưng cái thời tiết như thế này đã ngăn cản điều ấy. Cô thật sự sắp ch** trong cái nóng này rồi !!!
Cuối cùng cũng đến tháng 9, sắp được đi học lại rồi. Cũng đồng nghĩa với việc phải học ở ngôi trường xa lạ, phải gặp bạn mới, thầy cô giáo mới,… Ở lớp cũ không chỉ có Hạ Anh và Minh Quân chuyển trường mà còn có một số bạn khác nữa, tất cả đều chuyển vào cùng một trường. Hạ Anh là người ngại giao tiếp, cứ tưởng sau khi chuyển trường sẽ rất khó khăn về việc kết bạn mới, nhưng cũng thật may mắn đó là cô vẫn còn một vài người bạn cũ cũng chuyển sang đây. 3 người. Mai Ánh, Ngọc Anh và cô không nhiều cũng không ít. Chơi vậy cũng rất vui. Làm cho cô, người tự ti về mọi thứ ấy, có dũng cảm nhiều hơn ! Đầu năm lớp 6 ấy, đi lấy sách, có cô và Ngọc Anh ngồi cùng một bàn, bên dưới là Minh Quân và Gia Khánh. Cô rất vui vì đã gặp lại cậu, 2 người nói chuyện rất nhiều, như kiểu những thứ này đều muốn nói với người kia từ rất lâu rồi, nhưng vì kì nghỉ hè đáng ch** kia !!! Ngoài những người bạn này ra cô không quen ai nữa cả…
Bây giờ mới chỉ là đi nhận sách thôi. Ngày 5/9 mới chính thức khai giảng báo hiệu một năm học mới bắt đầu ! Buổi tối trước khi khai giảng ấy, Hạ Anh vừa lo lắng vừa hồi hộp. Cô chuẩn bị mọi thứ cả rồi chỉ chờ buổi đi học đầu tiên ở ngôi trường mới kia. Đáng lẽ ra mọi người từ cấp 1 nếu có chuyển cấp thì sẽ đều học cấp 2 ở đây cho gần nhưng cô và cậu thì khác, chuyển đến một ngôi trường cấp 2 hoàn toàn mới lạ, phải đi xa hơn ở đây rất nhiều, thậm chí còn không quen biết ai, trừ một vài người bạn cũ ra.
Sáng hôm khai giảng, trời nắng ấm. Mọi người đều đã ổn định vị trí của các lớp dưới sân trường, chuẩn bị chào đón khoá học mới của năm nay. Buổi khai giảng ngày hôm ấy cô và cậu không nói gì với nhau nữa, cũng rất nhàm chán không có gì để bàn cả. Ngày học đầu tiên có thể tự xếp chỗ của mình, cô và Ngọc Anh ngồi chung một bàn, Mai Ánh ngồi ở trên cùng một bạn nữ khác.
Cô thật sự ghét năm học mới này vì Minh Quân không nói chuyện gì với cô cả, thật sự rất rất ghét. Nó tẻ nhạt đến lạ thường, một câu nói qua lại cũng không có. Lớp 5 nhìn cậu còn thấp hơn cô một ít vậy mà bây giờ đã cao hơn cô rất nhiều, nếu cô m5 thì cậu đã m6 rồi. Giọng nói của cậu cũng trở nên ấm áp hơn hẳn hồi trước, ngũ quan đẹp mê người. Học giỏi, đẹp trai, cao ráo… Ai mà không thích cho được ?
Tự nhiên cô nghĩ lại cuộc trò chuyện giữa mình và cậu năm lớp 5, cô nói đùa với cậu :
“ Cậu là con trai mà còn lùn hơn tớ nữa, đúng là thấp tẹt. ”
“ Ừ, cậu cứ đợi đi, xem sau này ai cao hơn. ”
Giờ thì hay rồi, nhìn rõ rồi nhé…