Chẳng có gì để nói cả, chỉ là năm được ngồi cùng bàn với cậu là cô đã thích cậu rồi !
Nghe thì đơn giản đúng không ? Nhưng đó lại là những năm học cô trân trọng nhất.
Cậu vô cùng hoàn hảo, cô không bao giờ với tới được. Nhưng cô lại thầm thích người hoàn hảo như vậy đấy. Cô cũng luôn cố gắng chỉ để mình hoàn hảo như cậu nhưng chẳng thể được
Cô thích cậu từ năm lớp 5 và kết thúc ở nghỉ hè năm lớp 7. Kết thúc vì cô cảm thấy đã hết hy vọng rồi. Tính là tròn 3 năm thích thầm cậu. Một đứa trẻ như cô tầm tuổi ấy đáng lẽ phải chăm chỉ tập trung vào học, nhưng lại chỉ vì một năm ngồi cùng bàn ngắn ngủi ấy mà lại thích thầm cậu đến tận bây giờ ! Chỉ tiếc là hiện tại không còn thích nữa
Ấy thế mà không biết vì sao cái người mà cô tưởng chừng sẽ không bao giờ gặp lại nữa, sau này lại quay lại theo đuổi cô không ngừng nghỉ !!!
Lưu ý : Đây là câu chuyện mình viết dựa trên câu chuyện của chính bản thân mình. Hiện tại mình đang học cấp 2. Và chính vì sự tiếc nuối đã bỏ lỡ, nên mình muốn viết câu chuyện trên những dòng chữ để thổ lộ lòng mình. Ai không thích thì hy vọng mọi người không toxic ạ !!!