Nhìn xem anh mua cái này về làm gì?
Tủ lạnh Snowflk, còn có máy giặt hiệu Friendship, cái này giá cũng không rẻ, cộng hai cái lại với nhau, sợ là phải tốn mấy trăm đồng!
Sắp vào mùa đông rồi, mua tủ lạnh để làm gì?
Còn có máy giặt, trực tiếp giặt bằng tay không được ư? Món đồ này chỉ có người thành thị mới dùng thôi.
Nhưng Quý Kiến Quân đều mua mấy cái này về, thật là, anh chiều vợ thành cái dạng gì rồi?
Nhưng rất nhanh, đã có người nói, tiền của nhà bọn họ đều là Tô Đan Hồng thêu thùa kiếm được, chắc chắn không tiêu tiền của Quý Kiến Quân, tiền của Quý Kiến Quân đều sử dụng cho vườn cây ăn quả rồi.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, trong lòng cũng ngưỡng mộ và ghen tị.
Trong nhà có hai món đồ lớn này, nếu nói ra ngoài thì nở mày nở mặt cỡ nào?
Quý Kiến Quân mời Chân Miêu Hồng, tài xế và cậu thanh niên dỡ hàng vào nhà.
Tô Đan Hồng đi ra, Chân Miêu Hồng vội đỡ lấy người, ánh mắt phát sáng, nhìn bụng cô nói: "Đan Hồng, cái bụng này của em đoán chừng sắp sinh rồi!"
"Đúng vậy, còn khoảng hơn một tháng nữa." Tô Đan Hồng cười.
"Chị thấy em rể cũng thương em, nhìn khí sắc của em, đúng là tốt, nhưng bây giờ cũng sắp sinh rồi, chuyện thêu thùa gác lại trước, mình không vội, đợi con được bình an sinh ra rồi, đến lúc đó hẵng thêu, bây giờ em nên đi lại nhiều một chút, đến lúc sinh con sẽ không khó chịu như thế." Chân Miêu Hồng nói.
Tô Đan Hồng cũng đáp lời.
Cô dẫn Chân Miêu Hồng dạo xung quanh sân, cười nói: "Bây giờ em mang thai không tiện lắm, nếu không sẽ dẫn chị Hồng ra tham quan vườn cây ăn quả."
"Không sao, sau này chị còn đến nữa mà." Chân Miêu Hồng cười nói.
Chị cũng từng nghe Tô Đan Hồng nói trong nhà có trồng một vườn cây ăn quả, nhưng chị cũng không coi trọng lắm, chị cảm thấy thêu thùa vẫn tốt hơn, vườn cây ăn quả có thể làm được bao lớn chứ?
"Nhà bên đó đã bán trước rồi, sau ba ngày nữa chị định đến thành phố Đại Học, em bảo em rể theo chị một chuyến, chúng ta qua đó trước, đến lúc đó có thể chọn được căn tốt nhất." Chị Hồng nói.
"Được." Tô Đan Hồng gật đầu.
Chị Hồng không nán lại lâu, ở khoảng nửa tiếng liền quay về, lúc về Tô Đan Hồng đưa cho chị năm, sáu cân trứng gà, chị Hồng bảo cô giữ lại bồi bổ cho mình, Tô Đan Hồng nói trong nhà còn nhiều, lúc này không thể từ chối nữa, chị Hồng mới nhận lấy, mỉm cười cất bước.
Quý Kiến Quân bên cạnh cũng kết toán với người giao tủ lạnh xong, do Chân Miêu Hồng giới thiệu cho, máy mới toanh còn rẻ hơn bên ngoài tới hai mươi đồng, dù hai cái máy tốn hơn sáu trăm đồng, nhưng cũng rẻ hơn bốn mươi đồng, hơn nữa không cần chạy đi mua, còn được gửi tới chỗ, điều này còn tiết kiệm thời gian một ngày đi và phí đi đường nữa.
Đợi sau khi Quý Kiến Quân tiễn người về, có người trong thôn liền hỏi: "Kiến Quân à, máy giặt, tủ lạnh này giá bao nhiêu vậy?"
"Gần bảy trăm đồng, là bên Thành phố Giang Thủy gửi sang." Quý Kiến Quân cười nói.
Cũng là nhờ vào quan hệ với Chân Miêu Hồng, bằng không thật sự phải tốn gần bảy trăm đồng, nhưng đây là dựa vào quan hệ, Quý Kiến Quân không muốn nợ ân tình nữa.
"Tôi vừa gọi điện thoại cho bọn họ, đó là công ty của họ, nếu mọi người muốn mua, tôi sẽ đưa số điện thoại cho mọi người, mọi người gọi điện thoại bảo bọn họ gửi đến là được." Quý Kiến Quân nói.
Người trong thôn vừa nghe thấy giá tiền đều líu lưỡi.
Gần bảy trăm đồng?
Nhà nào, hộ nào chịu mua chứ?
"Có nhiều tiền như vậy, sao không trực tiếp mua TV đi?" Có người nói.
"Tôi cũng muốn mua chứ, nhưng chẳng phải là hết cách rồi sao? Con tôi sắp được sinh ra rồi, đến lúc đó trời lạnh lẽo, tã lót các thứ cũng phải cần một cái máy giặt, thuận tiện biết bao nhiêu." Quý Kiến Quân nói.
Nghĩ cũng phải, nhìn bụng vợ anh, gần như là sinh vào đầu màu đông, nếu có một cái máy giặt, chắc chắn là vô cùng thuận tiện.
Nhưng có một số người vẫn cho rằng anh phá của, không mua TV mà mua máy giặt, tủ lạnh.
Mẹ Quý đã ra ruộng rồi, dù không trồng bao nhiêu đồ, nhưng cũng không thể để ruộng hoang như thế được, cho nên biết Tô Đan Hồng thích ăn khoai lang, bà đã trồng một ít khoai lang, khoai lang mùa này thấm sương vô cùng ngon, ngọt ngọt mềm mềm, đừng nói Tô Đan Hồng, cha Quý cũng thích ăn, mẹ Quý thì không thích.
Mấy năm nay ăn khoai lang đến ngán rồi, nhìn thấy khoai lang cũng hơi sợ.
Nhưng Tô Đan Hồng thích, bà cũng trồng, còn có một ít đậu nành, một ít đậu phộng và vừng, trồng cũng không nhiều lắm, nhưng cũng đủ cho nhà ăn.
Cha Quý đã lên núi rồi, cũng không ở đây.
Lúc mẹ Quý về, nghe thấy Hầu tử vừa tan học chạy đến nói: "Bà nội ơi, nhà chú ba mua máy giặt, còn mua tủ lạnh nữa, vô cùng khí thế, cháu còn đi sờ mấy lần!"
Vì được sờ mấy cái, khiến nó vô cùng vui vẻ, những cái đó đều là đồ vật lớn, trong nhà nó còn chưa có đâu.
Mẹ Quý vừa nghe vậy, liền đóng cửa cẩn thận, dẫn Hầu tử đến, đoàn người còn chưa xem đủ, vẫn còn một số người chưa đi.
"Mẹ, mẹ về rồi." Tô Đan Hồng nở nụ cười.
Mẹ Quý nhìn thấy cái máy giặt đặt bên ngoài, lập tức nói: "Sao lại mua cái đồ chơi này về vậy?"
"Chẳng phải mua về để dùng sao?" Người trong thôn nói.
"Có mấy bộ quần áo mà thôi, đâu xài nhiều đến mức mua máy giặt về?" Mẹ Quý cau mày nói.
"Mẹ, mẹ theo con đi vào xem tủ lạnh đi." Quý Kiến Quân cười nói, liền mời người mẹ đang không vui của anh đi vào, mẹ Quý nhìn thấy cái tủ lạnh này, liền tức giận, cái này tốn biết bao nhiêu tiền hả? Cuộc sống của hai vợ chồng này vừa mới bắt đầu, xài tiền kiểu này trong nhà có bao nhiêu tiền cũng không đủ xài đâu!
"Mẹ à, mua những món đồ này đều là tiền Đan Hồng kiếm được, mẹ đừng mắng Đan Hồng." Quý Kiến Quân nhỏ giọng nói.
"Mẹ không mắng ai hết, nhưng hai đứa các con mua hai cái máy này làm gì? Mùa đông sắp tới rồi, tủ lạnh cũng không xài tới, còn có máy giặt, nếu mùa đông sợ nước lạnh, có thể dùng nước nóng giặt, chiều Đan Hồng mang thai, vậy mẹ có thể giặt giúp cho, tiền này vốn không cần thiết phải tiêu!" Mẹ Quý nói.
"Bây giờ mua cũng đã mua rồi, không trả lại được, hơn nữa năm nay không dùng, thì những năm sau này đều có thể dùng mà, sau này trời lạnh rồi, đồ mùa đông của cha mẹ cũng có thể đem sang đây giặt." Quý Kiến Quân cười nói.
Mẹ Quý lườm anh một cái.
"Mẹ, tụi con cũng đã lớn rồi, những chuyện này tự tụi con quyết định là được, tụi con có chừng mực mà." Quý Kiến Quân nói.
Mẹ Quý thở dài, nói: "Mẹ cũng không phải muốn can thiệp vào chuyện của tụi con, chỉ là sắp sinh con rồi, chỗ nào cũng phải cần tiền, có còn lại chút nào không?
Quý Kiến Quân gật đầu liên tục, sau khi mẹ Quý thuận miệng nói ra câu đó, liền bắt đầu quan sát tủ lạnh, hài lòng nói: "Mặc dù đắt, nhưng là đồ tốt, tụi con xài cũng cẩn thận một chút."
"Dạ, tụi con biết rồi." Quý Kiến Quân mỉm cười.
Sau khi mẹ Quý đi ra, liền kéo mấy người trông thôn phàn nàn, cái máy giặt, tủ lạnh này không biết cần dùng bao nhiêu điện, tủ lạnh thì thôi đi, trời sắp lạnh rồi, không tốn bao nhiêu điện, nhưng cái máy giặt này, cần xài điện, hơn nữa tốn rất nhiều điện, dùng một lần cần bao nhiêu tiền điện các thứ.