Hơn nữa vốn mỗi nhà mỗi hộ ở trấn trên đều đã có điện, không có điện thì phải làm thế nào?
Hiện tại lắp đặt quả thực không tốn bao nhiêu tiền.
Nhưng Tô Đan Hồng hiểu ý nghĩ của thím ấy, cũng giống với mẹ Quý, mẹ Quý cũng không muốn lắp, nói xem phí số tiền này làm gì? Nhưng Tô Đan Hồng khoát tay, trực tiếp nói sau này cô sẽ trả tiền điện, lắp đi!
Mẹ Quý không còn gì để nói nữa.
Thím Dương bị cô nói cho sững sờ, nói: "Thật sự muốn lắp ư?"
"Lắp đi, xài hay không nói sau, dù sao người trong thôn đều ngủ sớm, vốn xài không tốn bao nhiêu." Tô Đan Hồng nói.
"Ừm, vậy để tôi bảo bọn họ lắp." Thím Dương nghĩ một lúc, rồi gật đầu nói.
Điện được kéo rất nhanh, sau ba ngày đội thi công đã đến rồi.
Phần lớn các gia đình trong thôn đều đã lắp, chỉ có một bộ phận nhỏ nói xài điện tốn tiền, nên không lắp.
Lắp hay không, đây đều là vấn đề của mỗi người, bọn họ không phản đối cũng không ủng hộ, đều nghe theo ý kiến của dân làng.
Đối với vấn đề có muốn lắp hay không, Hứa Ái Đảng và Quý Hồng Quân còn phải đi hỏi Quý Kiến Quân, hiện tại hai người bọn họ nghe theo Quý Kiến Quân, đây chính là ông chủ của bọn họ.
Quý Kiến Quân không nhiều lời liền bảo bọn họ lắp đi, vì đây là điều cần thiết, cuộc sống sau này khá giả rồi, nếu có thể có tiền mua TV, há chẳng phải dùng đến sao?
"Vợ à, nếu lắp điện rồi, chúng ta đi mua một cái TV trước được không?" Hai mắt Quý Kiến Quân có hơi phát sáng.
"Khoan hãy mua TV." Tô Đan Hồng từ chối không chút do dự.
Quý Kiến Quân vốn tưởng rằng vợ anh sẽ thích, anh sững sờ: "Vì sao?"
"Đến lúc đó trong thôn chỉ có nhà chúng ta có TV, tất cả người trong thôn đều sẽ chạy đến đây, nếu bị Đại Hắc cắn cho thì phải làm sao?" Tô Đan Hồng nói.
Quý Kiến Quân sững sờ, thực ra những chuyện này anh chưa từng nghĩ tới.
Nhưng đây quả thực là một vấn đề, nếu trong thôn chỉ có nhà anh có TV, vậy buổi tối mọi người đều sẽ dồn đến đây, vậy anh có cho xem không?
Không phải nói đau lòng chút điện đó, mà là người nhiều thì chuyện cũng nhiều, anh cho xem vậy phải cho xem suốt, nếu không sẽ bị người ta trách móc, mà nếu xem nhiều, vợ anh có còn được yên tĩnh không? Đợi sinh con ra, con có được yên tĩnh không?
"Đúng đúng đúng, là anh hồ đồ, khoan hay mua TV, đợi sau này muốn mua thì mua." Quý Kiến Quân vội nói, quả thật là khó có thể tưởng tượng nổi những ngày tháng đó.
Tô Đan Hồng cười lườm anh một cái, nói: "Qua vài ngày nữa em thêu bức tranh này xong rồi, đến lúc đó anh mang lên trấn trên cho chị Hồng, bức tranh hoa mẫu đơn này giá khoảng một nghìn năm trăm, trong lòng chị ấy cũng nắm rõ, tiện đường anh hỏi chị ấy chuyện nhà cửa, tiền trong tay chúng ta, hiện tại gần như có thể mua được hai căn rồi."
Hơn ba tháng qua, cô cũng khá liều, nếu không phải có nước Linh Tuyền điều dưỡng liên tục, chắc chắn cô sẽ không thể thêu được nhiều như vậy.
Bức tranh hoa mẫu đơn này đã là bức thứ sáu rồi, năm bức trước gần như đều khoảng tám, chín trăm đồng một bức, coi như trên mức trung bình, chẳng qua bây giờ vật giá tăng rồi, giá của tranh thêu cũng theo đó mà tăng lên, nên mới bán được giá tương đối tốt.
Chân Miêu Hồng bên kia cũng nói thật với cô, hai người gần như là chia đều năm, năm.
Nhưng bức tranh hoa mẫu đơn này, Tô Đan Hồng tốn gần hai mươi ngày mới thêu xong, cũng tốn không ít tâm tư lên đó, giá một nghìn năm trăm, giá này hơi thấp.
"Ừm!" Quý Kiến Quân gật đầu.
Mấy ngày sau, Quý Kiến Quân liền mang tranh thêu sang tìm chị Hồng.
Chị Hồng nhận lấy bức tranh thêu hoa mẫu đơn này, hai mắt phát sáng, trực tiếp đưa cho anh giá một nghìn sáu trăm, còn cao hơn giá Tô Đan Hồng nghĩ một trăm đồng.
Quý Kiến Quân liền hỏi nhà bên thành phố Đại Học.
"Nhà bên đó còn nửa tháng nữa, nhưng tôi đã nhắn với người quen bên đó rồi, bảo anh ấy giữ lại cho chúng ta, đến lúc đó có thể lựa chọn." Chị Hồng nói.
"Vậy thì tốt." Quý Kiến Quân gật đầu.
"Lần này Đan Hồng liều như vậy, chính là muốn mua hai căn sao?" Chị Hồng cười hỏi.
"Ừm, muốn giữ lại sau này cho con." Quý Kiến Quân bật cười.
Chị Hồng gật đầu: "Em Đan Hồng nhìn xa trông rộng, chuyện nhà bên đó chắc chắn không cần lo lắng, thành phố Đại Học ở bên cạnh, chắc chắn sẽ tăng lên nữa, giữ lại làm nhà tân hôn, hay bán đi mua nhà ở chỗ khác cho con, đều không tệ."
Không nói Tô Đan Hồng, chính chị cũng tính mua hai căn, nhưng lúc trước trong nhà đã xảy ra một số chuyện, chị mới không ra tay, nhưng có bức tranh thêu này của Đan Hồng, chị vẫn có thể mua được hai căn nhỏ hơn một chút.
Sau khi Quý Kiến Quân về, liền đưa tiền và nói ra thái độ của Chân Miêu Hồng.
Tô Đan Hồng cười nói: "Chị Hồng, chị ấy thích mua nhà, nói tương lai nhà chắc chắn sẽ lên giá."
"Chị ấy còn khen em biết nhìn xa trông rộng đó." Quý Kiến Quân cười nói.
"Em là một phụ nữ nông thôn có thể nhìn xa trông rộng gì chứ, nếu chị Hồng không nói muốn chuẩn bị nhà tân hôn cho con, em cũng không tính mua rồi." Tô Đan Hồng nói.
Ban đầu sẽ đi mua một căn nhà ở Thành phố Giang Thủy, vì thấy trường trung học số một ở đó, sau này con cô sẽ phải đến đó để học cấp ba, cô cũng không muốn để các con mình phải nhìn sắc mặt Vân Lệ Lệ.
Dù căn nhà một trăm lẻ tám mét vuông không quá lớn, nhưng chắc chắn đủ sống.
Còn nhà ở thành phố Đại Học, sau này dùng khi vào đại học.
Đợi mua hai căn nhà này xong, thì gần đủ rồi, sau này có nhà tốt lại tính sau.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn chắc sẽ không mua nữa.
Vì đợi mua hai căn này xong, tiền còn lại trong nhà không nhiều, hai nghìn đồng phí xuất ngũ Quý Kiến Kiến Quân mang về, tính vào đó hết, cũng chỉ còn lại hơn một nghìn đồng thôi.
Mua máy giặt, tủ lạnh cần khoảng sáu, bảy trăm đồng, trong nhà còn lại không tới một nghìn, giữ lại dùng để sinh con và nuôi con.
"Hôm nay anh đã đi hỏi thăm, muốn mua tủ lạnh với máy giặt, cần phải đi đến thành phố Giang Thủy, bên đó mới có bán." Quý Kiến Quân nói.
"Vậy phải thuê một chiếc xe để đi rồi." Tô Đan Hồng nghe vậy, liền nói.
Quý Kiến Quân cười, nói: "Lúc anh hỏi chị Hồng, chị Hồng nói lần sau chị ấy sẽ trực tiếp mang đến cho chúng ta, chúng ta trả tiền là được, không cần anh tự mình chạy qua phố Giang Thủy một chuyến."
"Vậy có phiền quá không?" Tô Đan Hồng liền nói.
"Anh cũng bảo không cần, nhưng chị ấy nói chị ấy đang giới thiệu mối làm ăn cho chị cả của chị, với lại bên đó cũng chuyên gửi đến tận nhà, chúng ta mua một cái tủ lạnh Snowflake với một cái máy giặt hiệu Friendship, vậy bên đó có thể giao đến, không phiền chút nào, đều là nên làm." Quý Kiến Quân cười nói.
"Người ta nói nên làm thì nên vậy hả?" Tô Đan Hồng cười lườm anh một cái, nhìn mấy gói sữa bột lúa mì bên cạnh, nói: "Chị Hồng đã gửi cho em không ít sữa bột lúa mạch, từ khi có thai đến giờ gần như đều ăn đồ của chị ấy."
"Đợi chúng ta xử lý xong cây ăn quả, đến lúc đó mời chị ấy ăn hoa quả miễn phí." Quý Kiến Quân cười nói.
Tô Đan Hồng cũng cười.
Hiệu suất làm việc của Chân Miêu Hồng vô cùng nhanh, sau một tuần, chị ấy ngồi trên một chiếc xe chở hàng bốn bánh đến.
Đây vẫn là lần đầu tiên chị đến đây, đặc biệt mang tủ lạnh với máy giặt đến giao.
Dù thôn không nhỏ, nhưng chiếc xe lớn như thế này đến, rất nhanh đã dẫn tới huyên náo, nhất là Quý Kiến Quân mua máy giặt và tủ lạnh cho vợ, đây quả thực giống như một quả ngư lôi đang phát nổ trong thôn vậy.
Từng nhìn thấy nuông chiều vợ, nhưng chưa từng thấy ai chiều vợ như thế này!