“Ồ, người nhà cậu giúp cậu làm đó nha!”
Cô hộ công này tương đối nhiệt tình và nói nhiều, cô đã làm việc ở bệnh viện lâu như vậy, chứng kiến nhiều nhất những thăng trầm của đời người, phàm là loại phẫu thuật lớn cấp độ này, là thứ có thể thử thách lòng người nhất.
“Thằng bé này không tệ, vừa nhìn đã biết là người tháo vát, tay chân nhanh nhẹn thật đấy!”
Cô đánh giá Dụ Trục Vân từ trên xuống dưới một lượt, trong ánh mắt là sự tán thưởng không kìm nén được: “Thời buổi này những người có trách nhiệm như cậu, lại còn biết chăm sóc người khác thì không nhiều đâu, sau này nếu cậu có ở bên ai thì người đó thật có phúc khí!”
Những người đàn ông bình thường chỉ nói yêu đương ngoài miệng, khi không gặp chuyện thì ăn nói trơn tru, nhưng thật sự gặp chuyện gì thì chỉ biết đùn đẩy trách nhiệm. Có thể kiên định làm việc như Dụ Trục Vân, thật sự hiếm có.
Dụ Trục Vân hiếm khi đối đáp với lời khen của người lớn, đặc biệt là câu cuối cùng, càng chưa từng nghe thấy. Hắn cứng đờ, vô thức đứng thẳng người.
Mặt Nam Tình cũng đỏ bừng, cậu rõ ràng còn e thẹn hơn Dụ Trục Vân, nhưng vào giờ phút này đôi mắt lại sáng lấp lánh mà “Ừm” một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT