Vào giữa và cuối tháng 5, Nghi Thành mưa nhiều. Đến hạ, trời vẫn chưa quá nóng. Lúa mạch trong ruộng đã gần chín, sắp thu hoạch. Muỗi lại đã sống lại, vô cùng phiền phức.
Nam Tình kéo hé một khe nhỏ cửa kính phòng bệnh của Cố Mai Phương, nhẹ nhàng đóng lưới cửa sổ lại. Trong phòng lập tức thổi qua một luồng gió mát, xua đi hơi nóng bức. Trong không khí tràn ngập một mùi nước hoa.
Thế nhưng người trên giường vẫn không có phản ứng gì, chỉ ngơ ngác nhìn về phía lưới chống trộm bên ngoài cửa sổ.
Cố Gia Hòa mang theo một cái cặp lồng đi đến, trải bàn nhỏ ra, lại chu đáo sắp xếp thìa đũa và khăn giấy, khẽ gọi: “Mẹ, ăn một chút gì đi? Sáng nay ba mới đi chợ mua gà tươi, hầm mấy tiếng đồng hồ rồi. Con có cho thêm chút mì sợi vào trong, mẹ nếm thử xem mùi vị thế nào?”
Nước canh đậm đà tươi ngon có thả sâm Mỹ và bạch chỉ, hương vị thơm lừng, khiến người ta thèm ăn. Cố Mai Phương rõ ràng đã một hai ngày không ăn gì, nhưng lại như không cảm thấy đói, không hề động đậy.
“Mẹ, mẹ nếm một miếng đi?” Cố Gia Hòa bám riết không tha.
Cố Mai Phương vẫn không mở miệng. Mười ngày ngắn ngủi, bà ấy lại như già đi vài tuổi, mái tóc xoăn màu nâu nhạt rối bù xõa trên má, ẩn hiện những sợi bạc. Hốc mắt trũng sâu, mí mắt hơi nhăn nheo, trông con ngươi hết sức đục ngầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT