"Cái gì đây?" Lục Ứng Trì thấy bài tập trên bàn thì tiện tay cầm lên xem, rồi không ngừng làu bàu: “Wtf, chữ gì thế này, tôi viết bằng chân còn đẹp hơn, nó tự đọc nổi không? Với lại, trên này có câu nào đúng không? Câu trắc nghiệm cũng chọn lệch hết đáp án? Nó không có não à?”
Kiều Ngô dứt khoát ném nốt mấy quyển bài tập chưa xem xong cho cậu: “Rảnh rỗi thì tiện tay sửa hộ con bé luôn đi.”
"Sao lại là tôi?" Lục Ứng Trì không vui, “Thời gian của tôi rất quý, không thể lãng phí vào đống rác này được.”
"Tối qua con bé làm bài đến khuya, rất nghiêm túc đấy." Kiều Ngô nói, “Hôm nay lại quên mang bài tập, lúc giáo viên gọi cho tôi thì tủi thân lắm. Em ấy mới vào trường, chắc rất muốn thể hiện bản thân.”
Lục Ứng Trì: “...”
"Không lẽ ngay cả bài toán cấp hai em cũng không làm được à?" Kiều Ngô nghi ngờ nhìn cậu, “Người ta bảo vào đại học xong thì trí thông minh giảm sút...”
Lục Ứng Trì túm lấy cây bút trên bàn, không buồn nhìn Kiều Ngô nữa mà vẽ ngay một dấu X to tướng lên bài tập: “Chị im đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play