11/7/22

Bối cảnh: Trường cấp 3 cũ

Góc nhìn của tác giả: ngôi thứ nhất

Tôi không nhớ rõ bằng cách nào mình quay lại nơi này.

Chỉ biết khi mở mắt, tôi đang đứng giữa sân trường cũ – nơi đã bỏ lại sau lưng từ nhiều năm trước. Cảnh vật vẫn thế, nhưng như có một lớp sương mỏng phủ lên, khiến mọi thứ vừa quen vừa xa. Hàng ghế đá cũ, khung cửa sổ gỗ bạc màu, cây phượng nơi góc sân... tất cả như được giấu trong một giấc mơ dài, nay bỗng sống dậy.

Chúng tôi – những đứa học trò cũ – giờ đã trưởng thành, tóc có sợi bạc, vai có gánh nặng, thế mà vẫn tụ hội đủ mặt để chuẩn bị một buổi văn nghệ như xưa. Cả lớp xếp hàng giữa sân, tiếng cười nói vang lên, ấm áp lạ lùng.

Tôi đứng ở hàng thứ hai, đang chỉnh tay áo thì từ phía xa, một bóng người tiến lại.

Là cậu.

Người ấy – năm nào từng là cơn gió thoảng qua trái tim tôi, không vội vã nhưng đủ để rung rinh – nay lại xuất hiện giữa khung cảnh này như chưa từng chia xa.

Cậu đi trễ, dáng vẻ có chút lúng túng, tay xoa sau gáy, đôi mắt nhìn quanh như tìm ai đó. Rồi ánh mắt ấy chạm phải tôi. Một thoáng ngỡ ngàng, rồi cậu mỉm cười – nhẹ như ngày hạ đầu tiên.

Khi bắt đầu tập vũ đạo, lớp chuyển đội hình thành vòng tròn. Tôi không hiểu vì sao, chỉ biết khi xoay một vòng rồi dừng lại, cậu lại đứng cạnh tôi.

Và giữa tiếng nhạc chậm rãi, những cái nắm tay mang tính biểu diễn được nối liền – tay tôi và cậu cũng vậy.

Tay cậu nắm tôi rất khẽ, không gấp, không lỏng, như một thứ đã từng quen thuộc từ lâu. Một luồng ấm áp dội lên từ lòng bàn tay, len lỏi đến tận tim.

“Lâu rồi không gặp.” – cậu nói, giọng vẫn như xưa, trầm nhẹ như tiếng gió qua tán cây.

Tôi khẽ gật, cố giữ nét mặt bình thản, nhưng trong lòng là cả trời chao đảo.

Vòng tròn xoay tiếp. Tay ai rồi cũng buông, nhưng tay cậu thì lưu lại thêm chút nữa – như níu lấy một mảnh thời gian cũ. Đầu ngón tay cậu khẽ mân mê tay tôi, rồi mới thả ra. Tôi ngước nhìn, bắt gặp ánh mắt ấy vẫn đặt trọn trên tôi.

Tập xong, mọi người rời khỏi vị trí, nghỉ ngơi. Cậu ngồi xuống cạnh tôi trên bậc tam cấp cũ. Không ai nói gì nhiều. Chỉ là sự hiện diện yên lặng nhưng đủ đầy.

Tôi chợt nhận ra – dù đã bao năm trôi qua, có những thứ không cần nói ra vẫn hiểu. Như thể hồi ức giữa chúng tôi chưa từng khép lại.

Khi tiếng gọi tập hợp vang lên, mọi người đều nhanh chóng đứng dậy. Tôi còn loay hoay mang vớ, đôi giày cũ cứ không chịu ngoan ngoãn. Tôi cúi đầu, lóng ngóng, thì bỗng cậu quay lại.

Không nói gì, cậu bước tới, bế tôi lên theo kiểu công chúa – nhẹ nhàng như thể tôi chẳng nặng bao nhiêu.

Tôi giật mình, tay túm lấy cổ áo cậu.

“Thả tui xuống đi, người ta nhìn đó!” – tôi nói nhỏ nhưng gấp.

Cậu bật cười – cái cười khiến tôi như quay về năm mười bảy tuổi – và chẳng thèm để tâm, cứ thế bế tôi ngang qua sân, giữa những tiếng hò hét bất ngờ của bạn bè xung quanh.

“Lớp mình hét dữ quá ha.” – cậu nói, chẳng chút bối rối.

Khi đến chỗ cần đến, cậu nhẹ nhàng đặt tôi xuống. Rồi quỳ xuống cột dây giày giúp tôi, như thể việc đó là điều hiển nhiên.

Cột xong, cậu còn khẽ vò đầu tôi, ánh mắt đầy dịu dàng, như cơn gió vừa lướt qua ký ức.

Sau đó, cậu lấy ra từ túi một thỏi son – màu đỏ nhè nhẹ – và một chiếc gương nhỏ.

“Son một chút đi. Hợp với cậu lắm.” – cậu nói, tay đưa gương, mắt không rời tôi.

Tôi cầm thỏi son, nhìn gương, rồi nhìn cậu.

Trong một khoảnh khắc, tôi không còn biết mình đang mơ hay đang nhớ. Mọi thứ quá dịu dàng để là thật, mà cũng quá sống động để là ảo ảnh.

Có lẽ... là một đoạn mộng đẹp cất trong tim.

Có lẽ... là một điều đã lỡ nhưng chưa từng tắt.


Giấc mơ này nhẹ nhàng nhưng cũng rất bồi hồi.

Tôi thức dậy, lặng người một lúc lâu, cho đến khi tiếng chuông báo thức của nhỏ bạn cùng phòng reo lên lần thứ hai, tôi mới sực tỉnh, vội vàng mở điện thoại, ghi lại giấc mơ vào nhật ký – sợ chỉ một phút chậm trễ, tất cả sẽ tan biến như mây sớm.

Và rồi tôi nhận ra... thời cấp 3 của tôi làm gì có crush đâu.

Phải chăng... đây chỉ là một ao ước? Một ước mơ nhỏ bé cho tuổi thanh xuân – cái tuổi đẹp nhất mà tôi từng sống, nhưng chưa từng kịp mộng mơ đủ đầy...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play