Về phần những người phụ trách chuyển đồ mà Lâm Bảo Châu mang đến, thấy Lâm Bảo Châu đã chạy mất dạng, bọn họ cũng không dám trì hoãn, nếu không trở về lại bị mắng vốn, thêm chuyện không bằng bớt chuyện.
Hơn nữa, lâu như vậy rồi vẫn là lần đầu tiên thấy Lâm Bảo Châu chịu thiệt thòi như vậy mà chẳng làm gì được đối phương, trong lòng họ lại thấy có chút hả hê là sao nhỉ?
“Bạn học, không sao đâu, chúng tôi đều làm chứng cho bạn, nếu sau này cô ta còn kiếm chuyện, bạn cứ đến phòng 406 tìm chúng tôi. Nhìn dáng vẻ ngang ngược của cô ta kìa, cứ tưởng trường học này là của nhà cô ta mở ra, chúng tôi mới không sợ!”
Tô Lê mỉm cười cảm kích với những nữ sinh kia: “Hôm nay thật sự cảm ơn mọi người, nếu không tôi chắc chắn sẽ bị cô ta đổ oan.”
“Chuyện nhỏ thôi mà! Thấy việc nghĩa hăng hái làm, đúng không? Ha ha ha ha, sách của bạn có phải nặng quá không, chúng tôi giúp bạn một tay nhé!”
“Ồ, không sao, sách này không nặng, tôi tự mang được, mọi người xem tôi mang lâu như vậy cũng có sao đâu? Không cần làm phiền mọi người nữa!”
“Vậy được, chúng tôi về trước, sau này có việc gì cứ đến phòng 402 nhé, tôi là Trần Huyên, khoa Hóa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT