Lâm Vân Thâm day day ấn đường, cuối cùng vẫn nhăn nhó đi tới đỡ Lâm Bảo Châu ra cổng trường. Ai ngờ Lâm Bảo Châu đi được hai bước lại bắt đầu làm nũng:
“Em mệt quá anh hai, đầu gối cũng đau, em đi không nổi, anh cõng em đi đi!”
“... Ở đây đông người thế này, Bảo Châu ngoan, sắp đến cổng trường rồi, cố thêm chút nữa được không?”
Lâm Bảo Châu mặc kệ, đứng im tại chỗ dậm chân: “Anh là con trai mà cõng em một chút cũng không chịu, đông người thì sao chứ? Em là em gái ruột của anh đó, chút chuyện này anh cũng không muốn làm, em mặc kệ, nếu anh không cõng em thì em sẽ bỏ đi, chúng ta cứ đứng đây, về nhà em sẽ mách mẹ anh bắt nạt em...”
“Rồi rồi rồi, anh cõng em được chưa! Lên đi!”
Lâm Vân Thâm sợ nhất là Lâm Bảo Châu nhắc đến Lý Nhàn Nguyệt, vừa nghe thấy tên bà là anh ấy lại thấy đau đầu. Để tránh cho cô ta thật sự về nhà mách lẻo, cuối cùng người xui xẻo vẫn là mình, anh ấy đành cam chịu ngồi xuống, ra hiệu cho Lâm Bảo Châu lên lưng:
"Vậy mới được chứ, em lên đây!" Lâm Bảo Châu cười đắc ý, leo lên lưng Lâm Vân Thâm. Cô ta biết hai anh mình sợ nhất là cô ta mách mẹ, mỗi lần chỉ cần nhắc đến mẹ là cô ta muốn gì được nấy. Hừ! Kệ chứ! Ai bảo mẹ thương cô ta nhất cơ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play