Thật là oan gia ngõ hẹp. Tô Lê ôm sách vừa rẽ ngoặt đã thấy Lâm Bảo Châu dẫn theo một đám người đang bê đồ vênh váo tự đắc đi xuống. Thấy Tô Lê, cô ta khoanh tay, kiêu ngạo nói:
“Ồ! Là cô à, đúng là oan gia ngõ hẹp. Tôi nói cho cô biết, sau này tôi sẽ ở trong căn phòng đó, mấy người cứ chen chúc nhau ở cái phòng nhỏ xíu, tồi tàn kia mà ở đi!”
Tô Lê: Cô ta bị bệnh à?
“Còn nữa! Đừng tưởng tối qua bắt nạt tôi là xong chuyện. Tôi đã nói với mẹ rồi, đợi mẹ đến tính sổ với mấy người đấy!”
“Cô bao nhiêu tuổi rồi?”
“Hả? 20.”
Lâm Bảo Châu bị Tô Lê hỏi bất ngờ, đầu óc mơ hồ theo bản năng trả lời. Sau khi có được đáp án, Tô Lê mỉm cười nói: “Ồ ~ Ra cô đã 20 tuổi rồi à? Tôi còn tưởng cô vẫn là con nít chưa cai sữa, tí tí lại mách mẹ mách bố. Eo ôi ~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT