Lúc này, hiển nhiên Lâm Bảo Châu không vui vẻ như bọn họ, cô ta tức giận chạy ra khỏi ký túc xá, đi thẳng ra cổng trường. Ngay cả cô giáo quản lý ký túc xá gọi cũng không thèm để ý:
“Cô bé này, cô định chạy đi đâu vậy! Sắp đến giờ giới nghiêm rồi đấy! Nếu lần này cô chạy ra ngoài thì đừng hòng quay lại nữa!”
Lâm Bảo Châu coi như không nghe thấy, bởi vì lúc này cô ta chỉ muốn nhanh chóng về nhà, rồi khóc lóc kể lể với người nhà về những gì cô ta đã phải chịu đựng hôm nay.
Cô Huệ Ngân Ương đã làm việc ở trường mấy năm rồi mà chưa từng gặp học sinh nào không nghe lời như vậy, tức đến mức mặt mũi méo xệch:
“Được thôi! Cô chạy đi, cô chạy càng xa càng tốt, lát nữa đến giờ giới nghiêm thì đừng hòng vào đây, nếu tôi cho cô vào thì tôi không mang họ Huệ nữa!”
Tuy nhiên, Lâm Bảo Châu chạy được một đoạn thì bắt đầu sợ hãi. Bởi vì buổi tối trong trường tối om, lại thêm gió thổi, khắp nơi đều vang lên những âm thanh kỳ quái. Lâm Bảo Châu sợ muốn chết, cứ cảm thấy có người đang đi theo mình, nhưng quay đầu lại thì chẳng thấy ai.
Phát hiện đáng sợ này khiến cô ta gần như suy sụp, muốn quay đầu chạy về ký túc xá. Nhưng nghĩ lại, nếu lúc này quay về chắc chắn sẽ bị đám con gái đó cười nhạo cho chết, cô ta không thể quay về!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT