“Con đang, con đang ở phòng bảo vệ cổng trường, bảo vệ ở đây không cho con ra ngoài. Bảo con phải gọi điện thoại cho người nhà đến đón mới cho con ra ngoài, bố mẹ mau đến đón con đi, con muốn về nhà lắm!” Lâm Bảo Châu bắt đầu màn kịch ủy khuất của mình, mà Lý Nhàn Nguyệt lại rất dễ bị cô lay động:
“Bảo Châu ngoan đừng vội, bảo vệ không cho con ra ngoài là đúng rồi, bên ngoài nguy hiểm lắm, bây giờ mẹ và anh con sẽ đến đón con, con đợi ở đó nhé, đừng vội, mẹ sẽ đến ngay!”
“Vâng!! Mẹ, mẹ mau đến nhé! Con nhớ mẹ lắm!”
“Đừng vội, đừng vội, bảo bối, mẹ sẽ đến tìm con ngay!”
Cúp điện thoại, Lý Nhàn Nguyệt cứ tưởng Lâm Bảo Châu bị ủy khuất lắm mới khóc như vậy, vội vàng khoác áo gọi hai anh em Lâm Vân Khởi và Lâm Vân Thâm xuống lầu:
“Nhanh đi lấy xe, Bảo Châu vừa gọi điện thoại cho mẹ, khóc đến mức nói năng lộn xộn, chắc chắn là bị ủy khuất gì đó, chúng ta đi đón con bé về nhà!”
Lâm Vân Khởi và Lâm Vân Thâm nhìn nhau, bất lực thở dài, lại đến nữa rồi. Nếu họ đoán không nhầm, chắc chắn lại là chuyện bé xé ra to. Lần nào cũng vậy, ai mà chịu cho nổi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT