Lâm Xuân Thảo cảm thấy có chuyện chẳng lành, dè dặt hỏi: “Kiều Kiều, cậu sao vậy? Không vui à?”
Bên trong chăn im lặng hồi lâu, sau đó bỗng vang lên tiếng khóc long trời lở đất của Từ Kiều Kiều. Cô ta càng khóc, Lâm Xuân Thảo lại càng thấy tò mò và phấn khích. Hôm nay chắc chắn Từ Kiều Kiều đã gặp chuyện gì đó ở trên thị trấn, hơn nữa chuyện đó còn không nhỏ!
“Kiều Kiều, đừng khóc nữa! Gặp chuyện gì thì cậu cứ nói ra, tôi còn có thể giúp cậu nghĩ cách, khóc lóc mãi cũng vô ích, có giải quyết được gì đâu!”
"Cút đi! Giả vờ tốt bụng với tôi làm gì!" Từ Kiều Kiều hất mạnh một cái, đẩy Lâm Xuân Thảo đang ngồi xổm bên cạnh ngã lăn ra đất.
Lâm Xuân Thảo bị ngã đau điếng người, bò dậy, bực bội vô cùng. Không muốn nói cho cô ấy biết thì thôi, cô ấy càng muốn biết cho bằng được. Chờ đến ngày mai, cô ấy sẽ đi hỏi thăm khắp nơi!
Trực giác mách bảo cô ấy rằng, với tính cách như Từ Kiều Kiều, bình thường đã ồn ào như vậy rồi, chắc chắn sẽ không giấu được chuyện gì. Chuyện gì mà có thể khiến cô ta không muốn nói ra thì chắc chắn là chuyện động trời, cô ấy nhất định phải biết cho bằng được!
“Kiều Kiều, nếu cậu không vui thì ngủ trước đi, có chuyện gì thì mai nói sau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play