Lời này vừa dứt, hai người lập tức im bặt, nhưng vẫn trừng mắt nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
"Giang Hoài đang bị giam ở đồn công an trên thị trấn, cô có chắc là muốn đi không? Muốn đi thì tôi dẫn đi!" Đinh Kiến Thiết gãi đầu, quay sang hỏi Từ Kiều Kiều. Cô gái này còn ghê gớm hơn cả Chung Dao! Lần này ông ấy đúng là bị mấy người ở công xã lừa cho một vố đau rồi!
Từ Kiều Kiều lau nước mắt, lập tức bò dậy: “Tôi muốn đi! Dĩ nhiên là tôi phải đi!”
Nói đùa gì chứ? Bây giờ dĩ nhiên cô ta phải đi tìm anh Giang Hoài. Từ Kiều Kiều không ngờ trong khoảng thời gian cô ta không có ở đây, anh Giang Hoài lại phải chịu nhiều đau khổ và uất ức như vậy ở cái nơi khỉ ho cò gáy này.
Lúc này chắc chắn anh ấy đang rất tuyệt vọng và đau khổ, ngay cả cha mẹ anh ấy cũng bỏ rơi anh ấy, vậy thì cô ta chính là người duy nhất có thể cứu anh ấy, là cọng rơm cứu mạng duy nhất của anh Giang Hoài, cô ta tuyệt đối không thể dễ dàng từ bỏ anh ấy!
Sau khi đi thăm anh ấy xong, cô ta sẽ lập tức viết thư về nhà, không, cô ta phải gửi điện báo ngay, nhất định phải để cha cô ta cứu anh Giang Hoài ra mới được!
“Được rồi, đây là cô tự nói đấy nhé, tôi đã nhắc nhở cô rồi đấy, đừng có đến lúc đó sợ quá mà lại trách tôi không nói trước. Đi thôi, đi ngay bây giờ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT