“Hai trăm đồng, đưa con hai trăm đồng thì con đồng ý, nếu không dù có phải làm ầm ĩ lên công an con cũng không để cha mẹ yên đâu!” Lưu Mỹ Cầm đột nhiên ngẩng đầu nhìn mẹ Lưu, oán hận nói. Đã cắt đứt quan hệ rồi thì cứ làm cho dứt khoát.
Mẹ Lưu nghiến răng: “Một trăm đồng, không thể thêm nữa!”
“Hai trăm đồng, thiếu một đồng thì cả nhà chúng ta cứ đợi đến đồn công an gặp nhau đi!”
“Được rồi! Hai trăm thì hai trăm! Tao hối hận sinh ra đứa con gái vô ơn bạc nghĩa như mày, ngay cả tiền dưỡng lão của cha mẹ mà mày cũng muốn đòi lại!” Mẹ Lưu vừa mắng Lưu Mỹ Cầm vừa lấy thêm một trăm năm mươi đồng từ trong tủ đưa cho bà ta.
Lưu Mỹ Cầm lạnh lùng nhận lấy xấp tiền: “Số tiền còn lại rốt cuộc là tiền dưỡng lão của cha mẹ, hay là để làm chuyện khác, trong lòng cha mẹ tự biết rõ. Cứ như lời cha mẹ nói, sau này ba mẹ con con sẽ không đến nữa, nói được làm được. Sau này, cho dù hai đứa con trai của con có nên người thì cũng chẳng liên quan gì đến cha mẹ, tốt nhất là đừng có vác mặt đến nhận vơ.”
Nói xong, Lưu Mỹ Cầm bực tức đi ra ngoài, vào nhà chính kéo hai đứa con trai ra ngoài: “Kế Vãng, Kế Lai, hai đứa nghe cho kỹ đây! Từ nay về sau, hai đứa không có ông bà ngoại, cũng không có cậu mợ gì nữa. Đi, chúng ta về! Sau này đừng bao giờ đến cái nơi khỉ ho cò gáy này nữa!”
Trong nhà im lặng vài giây, sau đó là tiếng chửi mắng om sòm và tiếng đập phá đồ đạc. Lưu Mỹ Cầm mặc kệ, chỉ muốn nhanh chóng đưa hai đứa con trai rời khỏi đây. Sau này, dù có chuyện gì xảy ra, cho dù hai ông bà già kia có chết, bà ta cũng sẽ không bao giờ bước chân vào cái nhà này nữa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play