Lúc này, trong nhà họ Lưu cũng chìm trong bầu không khí nặng nề. Cha Lưu lặng lẽ kéo mẹ Lưu vào phòng: “Bà nói chuyện đó với nó rồi chứ?”
“Chứ sao? Nếu không lúc nó đi sao lại nổi giận như vậy?” Mẹ Lưu bực bội liếc cha Lưu, rồi như chợt nhớ ra điều gì, dè dặt hỏi:
“Ông nó à, chúng ta làm vậy có phải là hơi phũ phàng với con gái quá không? Vừa nãy tôi thấy ánh mắt nó như thể bị tổn thương nặng nề lắm.”
“Bà thì biết cái gì!” Cha Lưu trừng mắt nhìn mẹ Lưu, mắng: “Bà có biết nhà họ Trương bây giờ ra sao không? Cả nhà bị bắt hết rồi, chỉ còn lại ba mẹ con nó thôi, ai biết con gái bà có liên quan gì đến chuyện này không? Nếu như công an điều tra ra, bắt cả nó đi thì nhà chúng ta chạy đi đâu cho thoát?”
“Không, không đến mức đó chứ? Nhà họ Trương tham tiền thì liên quan gì đến nhà mình? Công an cũng không thể tùy tiện bắt người như vậy được?”
“Bà nói nghe dễ quá ha! Vậy số tiền đó bà tiêu hay không tiêu?”
“Đó chẳng phải là tiền dưỡng lão con gái cho chúng ta sao? Liên quan gì đến chuyện này, chúng ta không nhận là được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play