Thương Hàn Phong cứ thúc ngựa đi như vậy, Cung Thiên Bảo tuy muốn nói chuyện với hắn nhưng ngại trên đường phố đông đúc, vẫn một mực im lặng.
Cuối cùng Thương Hàn Phong dừng ngựa trước cửa Tàng Thực các, tung người nhảy xuống ngựa, sau đó ngửa đầu vươn tay về phía Cung Thiên Bảo:
“Bảo nhi,đệ nhảy xuống, ta đỡ đệ”.
Tuy là trên đường cái đông người qua lại, trong Tàng Thực các cũng có không ít người chú ý, nhưng Cung Thiên Bảo lúc này thật sự rất hạnh phúc, làm sao còn để ý đến ánh mắt của người khác. Nhanh chóng khoát chân, ở trên yên ngựa nhảy xuống, nhào vào trong lòng Thương Hàn Phong. 
Dưới ánh nắng, nụ cười của Cung Thiên Bảo rực rỡ đến chói mắt, chiếu thẳng vào tim của Thương Hàn Phong. Hắn ôm chầm lấy Cung Thiên Bảo, khéo léo dùng áo choàng của chiến bào che đi y, đi vào trong Tàng Thực các.
Hai người vừa đi đến chân cầu thang, chân trước vừa bước lên bậc thang đầu tiên thì một thanh âm nũng nịu đột nhiên vang lên:
“Nhiếp Chính vương gia xin dừng bước, thần có vài câu cần nói với người a”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play