“Thái tử hiểu hay không hiểu không phải là việc của một thiếu gia như Trần Anh Mục công tử phán định được. Bổn hoàng tử rõ ràng thấy ngươi vọng ngôn, thấy ngươi nghị luận Nhiếp Chính vương, vậy mà ngươi vẫn kiêu ngạo phủ nhận? Ngươi cảm thấy Thái tử cùng bổn hoàng tử là quả hồng mềm, ngươi muốn nắn sao thì nắn như vậy ư?”, thanh âm thiếu niên ôn nhu vang lên, nhưng lời nói lại không chừa đường lui nào cho Trần Anh Mục.
Trần Anh Mục ngẩng đầu nhìn lên hành lang tầng trên lần nữa, lần này ánh mắt của hắn ta dừng ở thân ảnh cũng một màu vàng kim như Thương Hàn Lãnh. Chỉ thấy thiếu niên kia vận y phục khác với mọi người.
Áo tay dài màu trắng, cổ áo kín ôm gọn cái cổ thon dài kiêu ngạo như khổng tước, trên áo thêu hoa văn Mạn Đà La hoa màu vàng kim- tượng trưng cho thân phận tôn quý của hoàng thất Diễm Hỏa quốc. Thân dưới mặc quần dài ôm sát cơ thể màu trắng, thêu mấy loại hoa văn đặc trưng của Diễm Hỏa quốc. Dưới chân đi đôi giày bằng da hươu, bên hông quấn một cái roi dài, tay cầm roi bọc bằng da rắn khắc hai chữ “Phó Nguyệt”- dòng họ hoàng tộc của Diễm Hỏa quốc.
Ba ngàn tóc đen trên đầu được buộc gọn lên ở sau lưng,trên tóc cắm một cây trâm bằng tử ngọc khắc hình mạn đà la không giống với trâm dành cho nam tử hay song nhân ở Dạ Tịch quốc vậy nên nhìn rất khác biệt với mọi người ở đây,nhưng đôi mắt phượng to tròn vừa phải đồng tử một màu đen nhánh, thỉnh thoảng còn ẩn hiện một màu xanh ngọc lạ kì- đó là dấu ấn của huyết thống hoàng tộc Phó Nguyệt, không thể lẫn vào đâu được. Sóng mũi cao thẳng, chóp mũi nho nhỏ, đôi môi hồng nhuận, diễm mỹ tuyệt tục*.
Không cần động não, chỉ cần nhìn phong thái ung dung của nam tử này ở Dạ Tịch quốc mà lại dám nghênh ngang mặc y phục Diễm Hỏa quốc tự nhiên như thế, liền đoán được phần nào thân phận của y. Nhi tử thất lạc vừa mới được nhận về của Diễm thân vương Diễm Hỏa quốc- Tuyết quận chúa Phó Nguyệt Tuyết- bây giờ là Mặc Hàm hoàng tử.
Vị hoàng tử thất lạc bao nhiêu năm nay vừa nhận về đã được hưởng vô vàn đặc ân của hai nước Dạ Tịch và Diễm Hỏa. Hoàng đế Diễm Hỏa quốc là Đại bá ruột thịt của Phó Nguyệt Tuyết, y vừa trở về liền tấn phong y làm Mặc Hàm hoàng tử- ban thưởng đất phong ở Vĩnh Lạc thành đắt đỏ quý giá. Còn Dạ Tư đế lại vì tưởng niệm tiểu hài tử năm đó bên cạnh Thiên Nguyệt Hoàng Quý quân, nên cũng khẳng khái ban cho y phong vị Nhị phẩm quận quân, phong hào “Tịch Vũ”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT