Cung Thiên Bảo ngồi trên chủ vị, không thương tiếc nhìn Dương Tưởng bị Lạc Kỷ đánh đến lăn lộn trên mặt đất, trên y phục hoa lệ cũng đã xuất hiện vết rách, tóc cũng sớm rối tung.
Cảm thấy đánh đã đủ,Cung Thiên Bảo cho Lạc Kỷ dừng tay. Nhìn Dương Tưởng như con cẩu tử nằm trên mặt đất,Cung Thiên Bảo bước xuống, đến trước mặt ông ta. Vươn tay nâng cằm Dương Tưởng lên, cười đến thật thập toàn thập mỹ, nhưng lời nói ra lại khiến Dương Tưởng không rét mà run:
“Còn một việc mà ta cho rằng ngươi sẽ rất thắc mắc đi, Dương di quân. Ngươi có biết, tại sao ta vẫn sống sờ sờ ở đây nói chuyện với ngươi, mặc dù ngươi đã sớm thuê sát thủ Huyết Kiến trang lấy mạng ta không?”.
Nghe đến ba chữ “Huyết Kiến trang”, đồng tử Dương Tưởng mở thật lớn, lớn đến doạ người. Lúc này mặt nạ trên mặt ông ta cũng đã sớm gãy răng rắc, lộ ra diện mạo thật của ông ta- run rẩy, lo sợ đến cùng cực.
Ông ta cảm thấy nam nhân trước mắt dường như không phải là người nữa. Y đến chuyện như vậy mà cũng biết, thế thì ông ta phải làm sao bây giờ? 
 
Cung Thiên Bảo hừ nhẹ một tiếng, răng rắc một cái liền tháo luôn khớp hàm của Dương Tưởng, khiến cho ông ta đau đớn nhưng không thể gào thét nên lời. Lạc Kỷ đứng một bên nhìn, cảm thấy chủ tử như vậy mới đúng là chủ tử. Y phải độc ác như vậy mới có thế sinh tồn trong đại gia tộc, nếu không sẽ bị người ta ăn đến cái xương cũng không còn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play