Hoàng đại phu lại cung kính nói tiếp: "Bệnh của phu nhân đúng là tâm bệnh. Người ta có câu muốn cởi chuông thì phải người buộc chuông, mà phu nhân thì còn trẻ nên hay xấu hổ, trong lòng có chút tâm sự cũng không dám nói thẳng ra... Thuốc mà phu nhân cần chính là sự quan tâm và yêu thương của đại nhân đấy ạ."
Tạ Hành Chi: "Tiên sinh cứ đùa, phu nhân là thê tử kết tóc của ta, tất nhiên ta sẽ quan tâm và yêu thương nàng ấy hết mực rồi."
Hoàng đại phu: “...”
Ngại quá, không nhìn ra.
"Chẳng qua ta cứ có cảm giác hai ngày nay trừ liên tục choáng váng ngất xỉu ra thì tính tình phu nhân cũng thay đổi quá lớn, như biến thành một người khác vậy." Tạ Hành Chi nói thêm: "Có lẽ cách khám bệnh thông thường thật sự không khám ra được bệnh của nàng."
Hoàng đại phu suy tư chốc lát rồi chần chừ hỏi: "Ý của đại nhân là... Muốn làm lễ cúng ư?"
"..."
Tạ Hành Chi xoay người đưa lưng về phía Hoàng đại phu: "Từ trước đến nay ta ghét nhất là mấy chuyện mê tín. Ý ta là muốn nhờ Hoàng tiên sinh khám xem có phải đầu nàng ấy có vấn đề không."
-

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play