Cuối cùng Diệc Quân bị đánh gãy chân hay vứt vào từ đường đóng chặt cửa nẻo bắt sám hối thì Diệc Linh không biết.
Bởi vì trên đường trở về nàng lại ngất xỉu lần nữa.
Nhưng Diệc Linh đã đoán trước được lần ngất này rồi.
Ngay lúc cảm thấy tay chân mình như nhũn ra, nàng lập tức vứt hết đống gối mềm bên cạnh mình rồi sáp lại gần tựa đầu vào vai Cẩm Quỳ.
Đúng như nàng dự đoán, còn chưa về đến Tạ phủ nàng đã mất ý thức rồi.
Chẳng qua lần này nàng không mê man quá lâu.
Hoàng đại phu vẫn luôn có mặt trong Tạ phủ chờ lệnh kịp thời chạy tới. Sau một hồi khám bệnh, ông ta nhét một viên Cứu Tâm hoàn đã nghiền thành bột vào miệng nàng.
Chưa đầy nửa giờ sau Diệc Linh đã tỉnh lại.
Sau khi thích nghi với ánh sáng chói mắt, nàng mở mắt ra và nhìn thấy một tấm màn che thêu hình sen vàng đung đưa trước mắt. Nhất thời nàng cứ tưởng mình đã thoát khỏi thân phận "Thương Diệc Linh" rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT