Tô Ngôn ngồi xổm xuống tháo chiếc túi vải trùm đầu của Củng Vân ra. Người đàn ông này rõ ràng không ngờ rằng hai người họ đã tự thoát được, kinh ngạc đến mức hơi há miệng.
“Khoan đã, đừng cởi trói cho hắn vội.” Đào Đào lên tiếng.
Nghe vậy, Củng Vân quay người lại, có vẻ sốt ruột nhưng cũng không dám lớn tiếng, sợ khiến đám người giống côn đồ kia chú ý, đành ghìm giọng hỏi:
“Tại sao?!”
“Một khi đánh nhau thật sự xảy ra, anh có thể giúp được cái gì chứ? Biết đánh đấm không?”
“……”
“Chạy nổi không? Gặp người có súng có sợ đến mềm chân không? Lỡ mà nghe thấy tiếng súng, anh có quỳ ngay tại chỗ không? Thả anh ra chỉ tổ vướng víu thêm thôi.” Giọng của Đào Đào lạnh lùng mang theo chút mỉa mai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play