“Đây không phải là tiếng cưa gỗ sao?” Sau khi nghe lại vài lần thì Đinh Khải Nhạc cũng nghe ra, khó nén được sự kinh ngạc: “Không phải là Quách Lâm Duyệt đã bị mang đến gần chỗ ban ngày chúng ta đưa Tịch Huyên đến chứ? Trên đường này có hàng ngàn hàng vạn thợ mộc, mà đồn cảnh sát khu chúng ta đi ban sáng cũng đã điều tra qua, nhà thợ mộc kia đã dọn đi rồi.”
Tô Ngôn không trả lời mà chỉ bảo kỹ thuật viên kia phát lại âm thanh 1 lần nữa, cô hơi nghiêng đầu nghi ngờ: “Không đúng, trong tiếng cưa gỗ và súng bắn đinh kia hình như còn có âm thanh gì nữa… Có thể tăng âm lượng lên một chút không?”
Kỹ thuật viên gật đầu: “Có thể nhưng nếu phóng đến mức tối đa thì âm thanh nền có khả năng sẽ bị sai lệch, tạp âm cũng gay gắt hơn.” Vừa nói anh ta vừa từ từ tăng âm lượng lên, sau đó cẩn thận ấn phím phát ra.
Rè rè… Cộc cộc cộc
Đinh Khải Nhạc nhíu mày tháo tai nghe dùng để nghe rõ âm thanh nền hơn xuống, dùng tay vỗ vỗ tai mình để làm dịu đi cảm giác khó chịu vì âm thanh điện tử kia đem lại.
Mặc dù sắc mặt của Giang Ly và Tô Ngôn hơi khó coi nhưng 2 người vẫn có thể chịu được. Sau khi Giang Ly nghe xong thì nét mặt hơi thay đổi: “Đúng là có tiếng nói chuyện loáng thoáng, có thể tách những âm thanh cưa gỗ ra riêng được không?”
“Để tôi thử.” Ngón tay của kỹ thuật viên lướt trên bàn phím và con chuột, sau một chuỗi thao tác, anh ta chỉ vào màn hình: “Mọi người nhìn đi, sau khi tách ra sóng âm biểu thị giá trị tần số âm thanh hầu như không có dao động, tôi không chắc mọi người có thể nghe được gì không nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT