Sau khi niêm phong xong sợi dây buộc tóc, cô giao đồ cho Đinh Khải Nhạc rồi xoay người trở lại cạnh thùng rác, sau đó nở 1 nụ cười khó hiểu với anh ta: “Đoán xem thứ gì tuyệt nhất nào?”
“Cô phát hiện ra gì hả?” Đinh Khải Nhạc thấy thế bèn tò mò đi về phía trước.
Tô Ngôn từ từ nhặt ra những thứ như mảnh giấy vụn bị thấm nước, cẩn thận cất vào trong túi đựng vật chứng sạch, cuối cùng còn kiểm tra lại xem có bỏ sót thứ gì không ,thậm chí còn trực tiếp nhảy vào thùng rác.
Anh ta cẩn thận rướn cổ lên nhìn một chút, đoán: “Đây là gì vậy… Nhìn giống như danh sách giao hàng hay gì đó… Phía trên đã bị bút đen bôi lên rồi, để phòng ngừa thông tin bị tiết lộ à? Đây chẳng phải là điều bình thường sao? Mà cái này đã bị xé nát rồi, lát nữa về phải chơi xếp hình ư?”
Tô Ngôn không đáp lại, đợi đến khi đã xác nhận không còn mảnh giấy nào trong thùng rác nữa mới nhảy ra ngoài, chỉ vào đống giấy vụn kia: “Chỉ bôi thông tin người nhận và người giao hàng thôi, nhưng mã zip trên mảnh giấy này hẳn là từ thành phố Cương Bắc.”
Đinh Khải Nhạc nghe vậy thì hơi trợn mắt.
Cô tháo găng tay dùng một lần ra, mỉm cười nhìn túi vật chứng đựng dây buộc tóc ở tay trái: “Nếu tóc này trùng khớp với DNA của Quách Lâm Duyệt thì có nghĩa chúng ta sẽ có lệnh khám xét.” Nói xong, cô lại nhìn sang túi vật chứng đựng giấy vụn bên tay phải: “Đợi đến khi đội kỹ thuật xử lý thứ này xong, thông tin bên trên được khôi phục, nếu có dính dáng tới Hồng Trân Mai thì cũng có nghĩa chúng ta có bằng chứng rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT