“Vu cô nương, có phải nàng không?”
Người đến chừng hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ thanh tú, khuôn mặt trắng trẻo, đôi tay thon dài mềm mại. Do suốt dọc đường vội vã, hơi thở có phần dồn dập.
Hắn đặt tay lên rèm che, góc áo dính nước mưa, ướt sũng rũ xuống. Đôi mắt nóng bỏng nhìn vào trong khoang thuyền. Ôn Lương Lương khẽ thu tay áo, hơi gật đầu, rồi mời hắn bước vào.
Trên bàn đặt trà đã nấu sẵn, ấm áp vừa miệng. Người chèo thuyền chống sào trúc, điều chỉnh mũi thuyền, hướng về đình hóng gió giữa hồ mà đi.
Góc bàn thắp hương trầm, khói thơm kéo dài như dòng nước, len lỏi vào lòng người. Người ấy nhấp một ngụm trà, ánh mắt vô thức lén nhìn Ôn Lương Lương. Hắn ngồi thẳng lưng, gương mặt trẻ trung toát lên vẻ nhiệt thành mà chính trực.
“Có phải nàng là Vu cô nương?” Hắn khẽ gọi, giọng nói mang chút nôn nóng xen lẫn sự khàn khàn.
“Đại nhân, mạo muội mời ngài đến đây quả là đường đột. Ta họ Ôn, là bằng hữu của Vu cô nương.” Nàng vừa dứt lời, rõ ràng thấy thân hình người đối diện khẽ run, dường như có chút thất vọng. Nhưng nhờ tu dưỡng tốt, hắn không để lộ cảm xúc, chỉ mỉm cười nhàn nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play