Sau khi Cố Thành Vinh rời đi, Lưu Thế Vinh không quay về nhà mà rẽ sang lối khác ra khỏi khu nhà tập thể Thành ủy, lén tránh mặt người quen trên đường rồi chạy một mạch đến nhà "Mỹ nhân bán đậu phụ" – Liễu Thúy Liên – ở nhà máy chế biến đậu phụ.
Liễu Thúy Liên hơn ba mươi tuổi, ly hôn đã mười năm, không có con cái, sống một mình. Lưu Thế Vinh luôn hứa hẹn sẽ ly hôn để cưới cô ta, còn đưa tất cả những tài sản quý giá cất giấu tại đây. Liễu Thúy Liên hoàn toàn tin tưởng.
“Sao hôm nay lại đến vậy?” Liễu Thúy Liên vừa mở cửa, người đàn ông đã lách vào, cô vội vàng đóng cửa lại.
“Chỗ đồ tôi gửi ở chỗ em đâu?” Lưu Thế Vinh nói: “Tôi sẽ liên hệ một người, ngày mai em xin nghỉ, nói là về Chu Thị thăm người thân, mau đem mấy món đồ này đi bán.”
“Bán được rồi à?” Liễu Thúy Liên vội vàng lấy toàn bộ đồ đạc Lưu Thế Vinh cất giấu mấy năm nay từ ngăn bí mật dưới đáy chum gạo trong bếp ra – tám thỏi vàng lớn nặng tổng cộng hơn mười cân, cùng với hai bức thư họa.
Bán được số này, cô ta sẽ không cần đi làm ở nhà máy đậu phụ nữa. Chờ lấy được Lưu Thế Vinh, ung dung làm vợ quan ở nhà.
Lưu Thế Vinh kiểm đếm một lượt, còn ngắm nghía kỹ hai bức thư họa, sau đó lại cất đồ về chỗ cũ, đậy nắp, rồi kéo chum gạo về chỗ ban đầu. Ông ta nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play