Cảm giác mềm mại trên eo khiến đầu óc Cố Thanh Xuyên bốc hỏa, suýt nữa thì bóp gãy luôn chân của Tiểu Hoàng Cẩu. Đại Hoàng rên lên mấy tiếng, anh vội buông tay. Nhóc con này… hồi nhỏ cùng lắm cũng chỉ kéo tay áo anh, giờ thì dám động tay luôn rồi.
Mỗi lần cô đối xử tốt với anh, tim anh lại nhói đau. Anh sợ Khương Từ sau này đi theo anh sẽ phải chịu khổ.
“Chân Đại Hoàng anh băng xong rồi. Anh… anh về trước đây.”
Khương Từ: “……” Dễ đỏ mặt vậy sao? Cô mới sờ có một cái mà.
“Anh Xuyên, sao anh ngại dữ vậy chứ? Bây giờ em chẳng phải cũng coi như là vợ chưa cưới của anh sao?” Khương Từ nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt: “Khi nào anh cưới em? Mẹ em đã về nhà họ Thôi rồi, em ở một mình trong viện cũng hơi sợ đó.”
Cố Thanh Xuyên: “……” Nhóc con này từ nhỏ đã gan lớn, một mình còn dám chui vào rừng sâu, nghe nói tên Lưu Tiểu Trụ bị cô đánh cho hai trận, giờ nghe đến tên cô là sợ. Lý do này, cô bịa ra chắc?
“Em mới mười bảy, còn nhỏ quá…” Cố Thanh Xuyên ậm ừ mãi, cuối cùng đưa gói đồ mang theo cho cô: “Nhìn xem, mấy cái này có phải đồ em đánh mất không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT