“Ông già à, ông nghĩ cách đưa Hồng Vũ ra ngoài đi mà, nó còn hai đứa con nữa kìa, không thể đi tù được đâu. Lúc Tôn Trường Thuận cưới nó đã chẳng tình nguyện gì rồi, sao có thể chờ hai mươi năm chứ. Ông đi tìm người đi, ông nghĩ cách đi mà!”
Hứa Linh Chi đau lòng nhất là hai đứa con bà ta yêu thương. Con cả giờ co ro ở nhà khách, đứa út thì sắp phải ngồi tù, lại còn bị đưa đến Tây Bắc — nơi heo hút như thế. “Mẹ của Khương Từ chẳng phải đã gả cho Thôi Bình Châu rồi sao? Tính ra cũng là một nửa con rể ông đấy chứ? Ông đi cầu xin nó, bảo nó đưa Hồng Vũ ra, nếu không thì cứ bảo là không cho cưới nữa!”
Ông Khương chỉ biết thở dài tức giận: “Bà đúng là đồ đàn bà ngu ngốc! Hồng Vũ ra nông nỗi này đều là do bà nuông chiều quá mức. Năm đó bà giấu tôi, cùng nó vu oan cho người ta là Quý Lai Phượng, nên gan nó mới ngày càng lớn. Nó dám nhận hai ngàn đồng của Mai Bảo Anh để đẩy Tiểu Từ xuống núi đấy!”
“Còn cả Khương Quốc Trụ nữa, bà cũng bao che cho nó, giấu giếm cả nhà để nó sống ung dung ngoài kia với người đàn bà khác, sinh con, sống như gia đình chính thức. Giờ bà còn định dùng chuyện này để uy h.i.ế.p Thôi Bình Châu sao? Bà điên rồi à?”
Hứa Linh Chi hoàn toàn không nghe lọt tai: “Tôi không tin! Hồng Vũ sao có thể làm ra chuyện như vậy được? Nếu ông không chịu cứu con gái ruột của mình, thì bảo Lâm Uyển đừng mơ được gả từ nhà chúng ta đi!”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Ông Khương nghĩ thầm, bà già này thật sự phát điên rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT