Ngày hôm đó, Quý Lai Phượng tìm đến Triệu Khải Thư, mong muốn được gặp Khương Hồng Vũ một lần trước khi bà ta đi chấp hành án ở Tây Bắc. Triệu Khải Thư đã đồng ý.
“Giờ cô đắc ý lắm đúng không?” Khương Hồng Vũ căm hận trừng mắt nhìn Quý Lai Phượng: “Hôm đó tôi đã rất cẩn thận, đã nhìn khắp xung quanh, rõ ràng không có ai ở gần. Cô cũng đâu có tận mắt thấy Khương Từ bị đẩy xuống núi, đúng không?”
Quý Lai Phượng mỉm cười nhạt, không trả lời trực tiếp: “Vậy thì sao? Cô đúng là đã đẩy cháu gái mình, ít nhất tôi đâu có oan uổng cô, đúng không? Trời xanh có mắt, mười mấy năm trước cô vu oan tôi, khiến tôi phải lấy Lưu Nhị Trụ. Giờ cô lại định dùng chiêu cũ để hãm hại Khương Từ, cuối cùng cũng nhận quả báo rồi.”
Khương Hồng Vũ nghiến răng nghiến lợi: “Quý Lai Phượng, đừng đắc ý quá sớm! Tôi tuyệt đối sẽ không ly hôn với Tôn Trường Thuận! Tôi đã nghĩ kỹ rồi, trong thời gian thụ án tôi sẽ cải tạo tốt, tranh thủ lập công để giảm án. Dù có là mười năm, hai mươi năm, tôi cũng sẽ có ngày trở về. Nhà tôi, chồng tôi, con tôi — cô đừng hòng cướp được!”
“Thật sao?” Quý Lai Phượng cười lạnh.
“Tôi suýt quên mất, hôm nay tôi đến đây là để báo cho cô một tin buồn.” Cô lấy ra vài tờ phiếu xét nghiệm: “Cô còn nhớ lần trước cảm thấy cơ thể khó chịu rồi đi kiểm tra không? Cô gặp chuyện xong chẳng ai nhớ đến kết quả xét nghiệm cả, nên tôi đã giúp cô đến bệnh viện lấy về.”
Khương Hồng Vũ không hiểu nổi từng chỉ số ghi trên đó, Quý Lai Phượng kiên nhẫn giải thích: “Cô nghe mấy thuật ngữ chuyên môn cũng chẳng hiểu, tôi nói thẳng luôn nhé — cô bị ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối. Tôi đã hỏi bác sĩ giúp cô rồi, cô chỉ còn sống được vài tháng nữa. Cả đời này, cô sẽ không còn cơ hội quay lại Tần Thành, càng không có cơ hội làm người khác buồn nôn thêm nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play