Tôn Trường Thuận nói muốn đến tìm Khương Từ để hỏi rõ tình hình. Theo hiểu biết của cô ta về con nha đầu đó, chắc chắn Khương Từ sẽ nói rằng chính cô ruột đẩy mình xuống núi, dù sao lúc đó sau lưng cô ta cũng chỉ có mỗi Khương Hồng Vũ.
Hừ, Khương Hồng Vũ cười khẩy trong lòng, hoàn toàn không sợ hãi. Cô ta sẽ không thừa nhận, sẽ nói là lúc đó Khương Từ trượt chân, cô ta chỉ định với tay kéo một cái.
Chẳng qua là... không kịp kéo mà thôi.
“Khương Từ, mở cửa cho tôi! Chồng tôi, Tôn Trường Thuận có ở trong đấy không?”
Khương Hồng Vũ đập cửa sân ầm ầm, cái sân nhỏ tinh xảo thế này, ngay cả cổng cũng làm từ gỗ thông đen thượng hạng, sân trước sân sau đều lát bằng gạch đá xanh mài nhẵn, đồ đạc trong nhà thì hoặc là gỗ trắc, hoặc là gỗ nam mộc. Cái sân tốt thế này mà năm xưa cha cô ta lại không chịu cho làm của hồi môn, giờ lại đem tặng cho con nha đầu đó.
Bảo sao cô ta không hận.
Khương Từ đang dọn dẹp phòng, phát hiện sau khi chuyển nhà đến giờ vẫn chưa kịp sắp xếp hết đồ đạc, có mấy món không thấy đâu nữa. Đáy rương thiếu vài bộ quần áo, trong ngăn kéo mất một cây bút máy, còn cả mấy vé xem phim cô giữ bao năm đến bạc màu cũng không cánh mà bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT