Nàng vốn định một mình cưỡi ngựa đi xa, hắn sẽ xuất hiện đúng lúc, nàng gặp nguy hiểm, hắn sẽ anh hùng cứu mỹ nhân.
Chung Ý lúc này mới ý thức được nguy hiểm đã giải trừ, thần kinh căng thẳng bỗng chốc buông lỏng, thân thể mềm nhũn vô lực. Hắn kéo tay nàng chưa từng buông, lực đạo lớn tới mức nàng suýt nữa thuận thế ngã vào lồng ngực hắn.
Nàng vừa ngẩng đầu, liền rơi vào ánh mắt trầm mặc, sâu thẳm kia.
Ánh mắt ấy tĩnh lặng đến lạ kỳ, không giống chút nào với sự ôn hòa sau khi cứu người, ngược lại càng giống một mặt hồ nước sâu thẳm, tĩnh mịch, khiến người ta sinh ra cảm giác sợ hãi khó tả.
Nàng thậm chí có thể từ trong ánh mắt hắn nhìn thấy rõ bộ dạng chật vật hoảng loạn của chính mình, dường như đã bị hắn thu hết vào đáy mắt, không còn chút nào che giấu được nữa.
Nàng vội vàng lùi về phía sau một chút, sắc mặt xấu hổ: “Xin lỗi... Bệ hạ, thần nữ thực vô dụng...”
Vệ Chiêu nhìn khóe mắt nàng còn hơi phiếm hồng, gương mặt mềm mại lộ ra sự yếu đuối sau cơn hoảng loạn, đầu ngón tay hắn vô thức siết chặt.
Hắn kéo nàng trở lại gần mình, ngữ khí dịu dàng đến mức gần như dỗ dành, ngay cả xưng hô "Trẫm" trước nay cũng quên mất mà đổi lại: “Ta đã nói, sẽ bảo vệ nàng chu toàn.”
Chung Ý cúi đầu, giọng đầy cảm kích: “Đa tạ bệ hạ cứu giúp...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play