Hôm nay Phó Tế Quân đúng là không đến công ty, dọc đường đi vẫn bận xử lý đủ loại công việc.
Anh chiếm vị trí cao, quyết định mọi việc đều cần anh đồng ý, dùng thời gian đổi lấy một loại tự do khác.
Mỗi ngày đều cùng một đám lão già mặc vest mở họp, mỗi ngày đi làm chẳng khác gì tham gia lễ tang, thanh niên xuất hiện đúng là làm mắt anh sáng bừng lên, giống như trong lớp bụi bám trên pha lê được lau ra một khoảng trong suốt sạch sẽ.
Nguyễn Chi Nhiên ôm quần áo vào phòng, buồn rầu vô cùng.
Cậu quá hiểu rõ dụng ý của Từ Cạnh Nam khi mua cho cậu mấy bộ đồ bó sát người kia, ánh mắt đôi khi cũng có thể trở thành vũ khí xâm lấn không khác gì bàn tay. Có lúc Nguyễn Chi Nhiên cảm thấy mấy bộ đồ kia căn bản chẳng che được thân thể cậu, trước mặt Từ Cạnh Nam thì cậu luôn giống như trần truồng chạy tới chạy lui.
Nhìn đống áo lông to rộng và hoodie kia, cậu cũng không dám tưởng tượng Phó tiên sinh thấy xong có tức giận không.
Áo hoodie rộng thùng thình che đi phần đùi, Nguyễn Chi Nhiên đứng trước gương, ngơ ngẩn. Cứ thế đi ra ngoài, Phó Tế Quân ngẩng đầu khỏi laptop, trên áo hoodie màu tím phấn là huy hiệu hoa hồng lấp lánh, nhưng sáng nhất vẫn là đôi chân trắng trẻo thon dài của thanh niên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT