Một lát sau Chương Thụ và Lý Mộc Cẩn trở về, liền thấy Chương nãi nãi đang vừa rửa khoai thu vừa lẩm bẩm gì đó.
"Nãi, người cứ lầm rầm một mình thế kia, đang nghĩ cái chi thế?"
"Không có gì, ta đang tính coi trong nhà còn bao nhiêu củi, sợ làm mớ này phí quá."
"Nãi, người đừng lo, cái này không cần nhiều củi đâu. Người đừng rửa vội, con đi lấy chút nước ấm pha vào, đỡ lạnh tay."
"Thôi thôi! Nước mới kéo từ giếng lên còn nóng hổi kia kìa, cần chi dùng nước ấm. Hai đứa bây sáng giờ cũng đã mệt rồi, về nghỉ đi, mấy thứ này ta một mình làm được."
Chương Thụ và Lý Mộc Cẩn đương nhiên không thể để Chương nãi nãi một mình rửa hết chỗ này. Lý Mộc Cẩn ngồi xổm xuống, cầm lấy một củ khoai thu bắt đầu rửa, Chương Thụ vào nhà bưng ra hai chiếc ghế băng nhỏ, một chiếc kê dưới mông Lý Mộc Cẩn, một chiếc mình ngồi.
Chương nãi nãi nhìn hai đứa nhỏ, khẽ nhếch miệng cười hiền. Thằng A Thụ nhà bà là đứa biết lo biết nghĩ, mà cái đó chẳng phải chuyện gì to tát cần tiền bạc đo đếm, mà là những việc nhỏ nhặt hằng ngày, từ những chỗ bé như con kiến mà nó cũng nghĩ tới người bên cạnh. Chừng ấy mới gọi là hán tử tốt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play